Home Page
cover of Tôi Không Cần Gì Từ Bất Kể Ai - BK Shivani
Tôi Không Cần Gì Từ Bất Kể Ai - BK Shivani

Tôi Không Cần Gì Từ Bất Kể Ai - BK Shivani

BK Shivani Tiếng ViệtBK Shivani Tiếng Việt

0 followers

00:00-24:20

Nothing to say, yet

Podcastspeechconversationnarrationmonologuefemale speech
5
Plays
0
Shares

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

The speaker reflects on the importance of self-respect and living authentically. They discuss how society's opinions and the need for recognition can influence our actions and choices. They emphasize the need to question and evaluate what is truly right for ourselves, rather than blindly following others. The speaker also discusses the addiction to recognition and the negative consequences of seeking validation from others. They encourage listeners to recognize their own worth and to focus on qualities such as peace, love, and happiness. They emphasize the importance of giving to others and filling the void within ourselves. Dịch có thể đến một ngày, bạn đứng một mình một bên, còn bên kia là toàn bộ thế giới. Liệu tôi đứng một mình, có phải tôi đang sai hay không? Chỉ vì một mình một ý, có phải tôi đang sai hay không? Không, nó chỉ có nghĩa rằng ý của tôi, lựa chọn của tôi và quyết định của tôi khác nhật với mọi người khác thôi. Giữa hai bên, ai đúng đây? Tôi đúng hay thế giới đúng? Cả hai. Chỉ nhờ lòng tự trọng thì tôi mới có thể tôn trọng được người khác. Nếu tôi lại không thể tôn trọng được lựa chọn của mình, quyết định của mình, thì tôi sẽ có nhu cầu muốn người khác phải công nhận. Rồi thiếu lòng tự trọng bản thân cũng không thể cho tôi tôn trọng được người khác. Giờ tôi có cần các bạn thích bộ đồ tôi đang mặc hay không? Người ta có cần nói với tôi để cho tôi hạnh phúc hay không? Chúng ta có thể sống chân thật với bản thân mình không? Hãy thử thực hình xem, nếu tôi sạch sẽ ở đây, nghĩa là cảm xúc của tôi, suy nghĩ của tôi, lời nói của tôi, hành động của tôi, tất cả đều sạch sẽ, thống nhất. Nhưng nếu tôi lại nói dối cô ấy rằng, ôi chiều nay thật là đẹp, còn bên trong tôi thì lại nghĩ, ôi, cái màu vàng đó thật là chán. Nghĩa là tôi tạo ra một suy nghĩ khác, rằng một quần áo đó thật là tệ, nhưng mà tôi lại nói, đó là một bộ đồ đẹp, và khi tôi nói điều gì mà bản thân mình không tin thì tôi sẽ nói rất nhiều lần để tạo ra sự thuyết phục, phải không? Đó là lý do chúng ta thấy chúng ta đôi khi phải nói một điều rất nhiều lần đối với người khác, bởi vì chúng ta đang cố gắng giấu tiếng những cảm xúc của mình ở bên trong. Lần tiếp theo, tôi lại phải nói, đó là một vùng váy đẹp, lần thứ ba lại nói, thì thật tuyệt vời, thế rồi tôi thử nói dối như vậy một tháng ngày, đến năm khác. Thế rồi một người đẹp trời, cô ấy đến với tôi và nói, chị không thích bộ quần áo của em, ngày đó chuyện gì sẽ xảy ra? Chuyện gì sẽ xảy ra? Ngày đẹp trời đó sẽ trở thành gì? Ngày đó, toàn bộ của người tôi phục độc. Ngày đó, tôi nói, tôi bảo, bây giờ tôi bảo cho các bạn tất cả mọi thứ. Bởi vì mỗi quan hệ đó dựa trên nền tảng lạc rộn. Bây nay, chuyện gì đang xảy ra? Chúng ta đang rời xa vài đẹp nguyên thủy tự nhiên, dích thực của bản thân. Chúng ta vẫn phóng chứa bản thân thành một thứ hoàn toàn khác. Chúng ta phóng chứa ra thứ mà thế giới muốn chúng ta là. Chúng ta cố gắng cho thành như vậy, làm như vậy, theo cách mà thế giới cho là đúng đắn. Vì vậy, thế giới mới công nhận tôi là một người đúng đắn. Chúng ta mặc những bộ đồ mà người ta coi rằng đó là đúng đắn. Ăn những thứ là thực sự đúng đắn của thế giới. Uống những thứ mà họ cho là đúng đắn. Mà không từng ngồi lại tự hỏi bản thân, liệu nó có tốt cho tôi không? Hồi tôi không thể mặc bộ đồ mà người khác không mặc. Người ta sẽ nói tôi là lạc hậu nên tôi phải mặc những gì người khác mặc. Mọi chuyện cứ bắt đầu từ việc đơn giản như ăn mặc và rồi phát triển thành thứ lớn hơn như phong cách sống. Lấy một kỹ thuật rất đơn giản. Tại sao người ta lại thích mặc quần jean rách khối? Tự tự hỏi bản thân mình đi, có hỏi đơn giản thôi. Ở đây tôi không có ý ý chống đối kiểu thời trang đó, nó hoàn toàn đẹp. Nhưng tôi sẽ tự hỏi bản thân, tại sao tôi lại thích mặc quần jean rách, thay vì quần jean bình thường? Tại sao? Tại sao? Mình có thoải mái hơn không? Lý do ở đây là gì? Bởi vì ai cũng mặc nó. Và đây có bao nhiêu người thấy hết thực sự của cái quần đó là gì không? Một ngày nào, một cái học trò đi đến trường. Thế rồi nó bị ngã, rách quần trong đồ gối. Vì không có thời gian để quay trở về nhà cái quần. Thế rồi nó phải đến lớp với cái quần jean rách như vậy. Thế rồi 5 đứa bạn khác nhìn ra và nói rằng, ồ, đây mới là phong cách chúng ta cần phải mặc. Thế rồi chúng quay trở về nhà, tự cắt quần của mình. Thật thế các bạn, 20 năm trước, mọi người đã mặc quần jean lành lạc mà. Trời mà tôi đi học, lúc đó mới thấy mọi người bắt đầu tự cắt quần của mình. Vì hồi đó, loại quần rách không được bán trên thị trường. Và rồi đến bây giờ, nó xuyên thoái xuống tình trạng các công ty sản xuất quần jean rách rồi bán ra thị trường. Và không ai tự dừng lại để kiểm tra rằng tại sao chúng ta lại mặc quần jean rách. Đây chỉ là một ví dụ thôi. Tại sao chúng ta thường không dừng lại và kiểm tra xem điều gì là đúng gắn đối với tôi. Còn nếu không, chúng ta chỉ sao chép điều người khác làm. Nếu chúng ta chỉ có sao chép những điều người khác làm, khi người ta làm là điều đúng đối với họ, quần jean rách có thể thoải mái đối với một số người. Còn một số người khác thì chỉ sao chép họ mà thôi. Họ chỉ thấy và làm theo, chứ không hề thoải mái. Bởi vì bà con đồn rằng đây là thứ quần jean đúng đắn. Và bắt đầu từ khi đó, lòng tư trọng của tôi phụ thuộc vào bắt đầu phụ thuộc vào ý kiến của người khác. Có quá nhiều người xung quanh tôi. Có quá nhiều ý kiến. Nhưng tôi lại phải làm hai lòng tất cả để tìm kiếm sự công nhận, để cảm thấy bản thân tốt đẹp. Thế rồi, khẳng nhận tìm kiếm sự tốt đẹp về bản thân trở nên khó khăn. Chúng ta đã thay đổi và đẹp được nước tả từ những thiết thần là tình yêu thưa, bình an và hạnh phúc từ bên trong trở thành. Làm ơn hãy công nhận tôi. Có một tóc sâu rất hay ở đất nước các bạn. Tôi nhìn thấy quảng cáo trên phương tiện truyền thông. Họ chia sẻ điều rất vũ ích. Chị ấy nói với tôi rằng chị ấy đã làm 35.000 cuộc nói chuyện. Ngay cả người hồi tiếu cũng có mặt trong một show của tôi. Cả tổng thống, dẫn thủ tướng, những nhà lãnh đạo hàng đầu, tất cả mọi người đều được mời đến show của tôi. Nhưng rồi cô ấy nói rằng vào những lúc cuối chương trình, tất cả những người được phỏng vấn đó đều đến một cách riêng tư và hỏi tôi rằng, tôi nói có đủ hay không? Đây là một bài học. Cô ấy nói rằng tôi đã học được một điều rằng tất cả mọi người đều cần duy nhất một thứ thôi. Sự công nhận. Muốn được công nhận và được chấp nhận. Và nó đã trở thành sự nghiện được. Và một khi chúng ta đã bị nghiện rồi, các bạn đều biết về nghiện đúng không? Chúng ta sẽ đánh đổi mọi lá để đạt được hỏa mãn kinh nghiệm đó. Một khi chúng ta đã nghiện nó rồi, chúng ta bắt đầu lắm điều trái với lời sống đúng đắn. Có một anh hỏi tôi rằng lời sống đúng đắn là gì? Phẩm chất của chúng ta là gì? Lời sống đúng đắn ở đây không có nghĩa là tôn giáo chúng ta hiểu như bình thường. Lời sống đúng đắn ở đây có nghĩa là lời sống của tôi là gì? Lời sống đúng đắn của tôi là gì? Phẩm chất của tôi là gì? Phẩm chất của tôi là gì? Phẩm chất đúng đắn của nước là trao sự dịu mát cho tất cả mọi người bởi vì đó là phẩm chất nguyên thủy của nước. Đó chính là Dharma, đối sống của nước. Lời sống đúng đắn của mỗi con người là gì? Đối sống của con người là gì? Lời sống đúng đắn của con người, phẩm chất đúng đắn của mỗi con người chính là bình an, thành phiết, yêu thương, sức mạnh, hiểu biết, hân hoan. Và mục tiêu của cuộc đời chúng ta chính là mang mỗi phẩm chất này vào trong mỗi hành động của chúng ta. Và khi chúng ta làm được điều này thì hãy quan sát xem chất lượng cuộc đời của chúng ta trở thành gì. Lúc đó mỗi cảnh tượng, mỗi tình huống thì đều dựa trên phẩm chất đúng đắn của các bạn. Và khi chúng ta quên mất chúng, ngày nay chúng ta sẵn sàng chiến tranh ngay lập tức với doanh nghĩa của tôn giáo, thấy không? Chúng ta đã phá cách lối sống đúng đắn xa mức độ nào? Bởi vì chúng ta đã quên mất lối sống tôn giáo đích thực, nguyên thủy của mình là gì? Tôi muốn bình an hay tôi là bình an? Tôi muốn yêu thương hay tôi là yêu thương? Và các bạn hãy về nhà và nói cho các thành viên gia đình mình rằng, con không muốn bất kể thứ gì từ mọi người. Chúng ta càng kiếm tiền bao nhiêu thì càng trống rỗng bấy nhiêu. Bởi vì, ok, hãy lấy một ví dụ. Ở đây có ai tạo ra tức lượng hay không? Khi chúng ta tạo ra tức lượng và rồi loát quả cho người khác, thì ai là người đầu tiên nhận được năng độ tức lượng đó? Nhưng mục tiêu không để phóng cho người khác chứ không phải tôi. Đành cho người khác. Nhưng ai là người đầu tiên nhận được năng độ tức lượng này? Tôi phải không? Đồng ý không? Mỗi khi tôi tạo ra tức lượng, người đầu tiên nhận được chính là tôi. Vì tôi tạo ra mà không cảm nhận, thì tôi không thể nào trao được cho người khác. Giờ thì người nhận được thì sao? Ví dụ như là con trai của mình thẳng hẳn. Sau một khoảng thời gian, nó sẽ quên và tạo ra một tình hình khác. Rồi sự tức lượng của mẹ không còn có tác dụng. Chỉ là phía bên kia, họ có lựa chọn. Nhận hay không nhận từ các bạn. Và phần đông những người xung quanh chúng ta, họ đều phát triển được khả năng này. Giống như các bạn, người ta không còn bị ảnh hưởng trước những người suốt ngày tức lượng đâu. Ngay cả khi các bạn có khoác tháo họ thật là to, họ có thể lắng nghe trong 5 phút, họ bước đi ra phà cà phê, đến đó, đến nhà các bạn, rồi quay trở lại. Những người xung quanh các bạn không còn hấp dụng tất cả năng lượng đó từ các bạn nữa đâu. Họ đã biết tự bảo vệ bản thân mình rồi. Còn tội nghiệp, người tạo ra tức dần không biết tự bảo vệ bản thân mà họ sẽ phải trải nghiệm tất cả. Tại sao? Bởi vì chúng ta tự tạo ra để trao cho người khác. Tạo ra để trao đi. Vậy nên cách dễ nhất để trải nghiệm năng lượng đó là tự tạo ra và trao cho người khác. Chúng tôi cũng có một câu khẩu nữ rất hay đó là trao gì cho ai thì tội sẽ nhận trước. Còn họ có lựa chọn có nhận hay không. Và điều đó thì không chỉ ứng dụng với tức dần đâu. Và nó cũng có thể ứng dụng với yêu thương, bình an, và hạnh phúc. Quan trọng. Đấy, chỉ cần trao đi thôi. Chúng ta chỉ mắc một lỗi vô cùng nhỏ đó là tội muốn. Chúng ta luôn nói tội muốn. Còn người kia họ nói gì? Tôi cũng muốn. Thế rồi chúng ta nhìn vào con gái của mình và nói cha mẹ muốn. Cái gì chúng mong đặc biệt. Chúng con nghĩ chúng con sẽ nhận được tội mong đặc biệt chứ. Ai cũng cầu xin người khác tình yêu thương, lòng tôn trọng. Ai cũng muốn người khác hãy tin tôi, hãy tôn trọng tôi, hãy yêu tôi. Và chính với mọi người điều đúng, triệt anh như thế này mà không nhận được đấy cả khi đã cầu xin. Khoảng trống bên trong. Khoảng trống bên trong càng ngày càng trống thêm. Càng ngày càng trống tốt và không ai làm đầy nó. Vậy thì làm thế nào để tôi làm đầy khoảng trống đây? Làm gì có ai trao cho tôi? Thì tôi làm thế nào để làm đầy nó đây? Làm thế nào để làm đầy nó đây? Tôi hãy thay đổi từ việc Thay đổi từ việc cầu xin Thánh Giờ hãy thay đổi Tôi muốn yêu thương Thánh Tôi muốn yêu thương Thánh Tôi trao yêu thương Hãy hiểu tôi Làm ơn hãy hiểu tôi Chuyển Thánh Tôi sẽ hiểu bạn Hãy tôn trọng tôi Chuyển Thánh Tôi tôn trọng bạn Cách nào dễ hơn đây? Cách nào dễ hơn đây? Chúng ta đang nói về Chia Trao đi, trao đi Tôi chỉ trao đi, trao đi Trao đi, trao đi Tôi chỉ trao đi, trao đi Điều đó không nên chết Điều đó không nên chết Khi điều đó chết Thì cuộc sống sẽ không tốt Nhưng chúng ta phải làm một lỗi Và thay đổi từ việc trao đi Thánh Cầu xin Thế rồi thay đổi từ cầu xin Thành cướp dịch Đó là lý do chúng ta cảm thấy sự trầm rỗng Giờ thì tâm lý nghĩa là Tôi chỉ thay đổi công thức mà thôi Lập trình lại Thay đổi lập trình Và nó rất dễ dàng Chỉ cần thay đổi đúng đắn một đoạn cốt Trong lập trình Là cuộc đời hoàn toàn đổi thay Giờ thì tôi sẽ không đứng trước mặt mọi người Và nói làm ơn hay tôn trọng tôi Yêu tôi Mà tôi sẽ nói vào mỗi buổi sáng Thành cho bản thân mình rằng Tôi không cần bất kể thứ gì Từ bất kể ai Hãy lập trình lại đi Một cách lập trình đó là Tôi cần cần cần Còn cách lập trình khác đó là Tôi không cần bất kể thứ gì Từ bất kể ai Làm được không? Dễ không? Hay là khó? Hãy nói điều đó cho bản thân mỗi ngày Hãy nói mỗi ngày Đây là câu tầm trú đấy Hãy nhắc lại mỗi ngày Tầm ấn thói quen Mong muốn nhận sẽ biến mất Đây chỉ là hệ thống nhận tin mà thôi Mà tôi đã được dạy một cách sai trái Tôi được dạy rằng Tôi cần phải nhận lấy Và giờ tôi nhớ rằng Không, tôi không cần phải nhận Mà tôi cần phải trao Tôi không cần Bất kể thứ gì Từ bất kể ai Chỉ cần vài ngày thôi Nếu chúng ta làm được điều này cho tâm trí Thì cuộc đời các bạn sẽ thay đổi hoàn toàn Còn nếu một bước lập trình sai Chúng ta cũng sắp sai trái Đến hết cuộc đời mình Một thay đổi thôi Thì kết quả Cũng theo đó đến suốt cuộc đời Mỗi ngày Tôi không cần bất kể thứ gì Từ bất kể ai Mà tôi chỉ Tôi chỉ Trao và Và trao Có chắc không? Tôi chỉ cần trao thôi Và một khi tôi bắt đầu trao Mà không cần Bất kể thứ gì hồi đó Thì những phòng chất Mà bị khóa ở đây Sẽ bắt đầu tuốt chảy Vì bây giờ tôi không còn đứng Ở vị thế mong muốn nữa Không đứng ở vị trí cầu xin Chờ đợi nữa Tôi không đợi làm ơn hãy để tôi Mà ngay lập tức tôi nói Hãy đợi tôi và bạn Tôi không đứng và nói Làm ơn hãy nói với tôi tự tế Không tôi sẽ nói với bạn Một cách tự tế Tôi không đứng đợi và nói Làm ơn hãy tôn trọng tôi Không tôi sẽ tôn trọng bạn Cuộc đời trở nên thật Là dễ làm Không cần đợi bất kể ai đâu Và điều quan trọng nhất là Khi tôi tạo ra và lan tỏa Thì chúng ta sẽ có được Thứ mà mình muốn Bình an, yêu thương Và hạnh phúc Chỉ có thể được trải nghiệm Từ bên trong ra bên ngoài Chứ đừng có đợi Tôi bên ngoài vào bên trong nữa Vậy nên Cuộc đời của tôi trở thành tôi là ai Và sử dụng định dân đó Trong mỗi người nói Và hành động của mình Không quan trọng Rằng những người xung quanh tôi Có làm được như vậy hay không Có bao nhiêu trong số các bạn Tạo ra tức giận Không ai sao Có ai ở phía bên này không Ở đây có ai tạo ra tức giận hay không Thôi thì sao Khi con người và tình muốn Không theo cách của tôi Thì tôi lại tin rằng Tức giận có nghĩa là Bình thường Giờ hãy thay đổi đi Chương trình cũ của tôi nói rằng Khi tình muốn và con người Theo cách của tôi Thì tôi hạnh phúc Khi con người và tình muốn Không theo cách của tôi Giờ hãy thay đổi chương trình Khi con người và tình muốn Theo cách của tôi Thì tôi hạnh phúc Khi tình muốn và con người Thay đổi chương trình dễ thấy không ạ Khi con người và tình muốn Không theo cách của tôi Chỉ là thay đổi một chút Hạt giống niềm tin mà thôi Nếu tôi không biết Cái công tác tắt mặt kính này Thì tôi cứ bật lộn với nó Suốt cả cuộc đời mình mà thôi Thế rồi tôi gặp một người họ chỉ cần nói Đây gạt lên thế này thôi Chỉ vậy thôi Mất bao lâu thời gian Chính bởi tôi không biết ở vị trí nào Cho nên tôi cứ kéo lên kéo xuống Hoặc sát lên Ở vị trí sai trái Rồi hỏi tại sao không lên Tại sao không lên Chính trí sai mà Vậy nên khi tình muốn và con người Theo cách của tôi Tôi hạnh phúc Khi con người và tình muốn Không theo cách của tôi Bất kể chương trình nào bạn cho nó chạy Nó sẽ chạy tương ứng Nếu các bạn mà lập trình máy tính của mình Nói rằng Khi tình huống và con người Không theo cách của tôi Thì đương nhiên tôi bị tổn thương Đương nhiên tôi sức tẩn Đương nhiên tôi cảm thấy tệ Nếu lập trình như thế Thì nó sẽ Chạy suốt cả cuộc đời Giờ hãy tạo ra một chương trình khác Tuy hiểu tình huống của con người Vậy thì không thể nào thấy ý tôi được Tại sao tôi lại có thể kỳ vọng Họ theo cách của tôi Họ chắc chắn sẽ Họ chắc chắn sẽ Làm theo cách của họ Và khi họ làm được theo cách của mình Thì tôi hoàn toàn hạnh phúc Cũng giống như đại trẻ con thôi Nếu các bạn dạy nó rằng Đây là cái ghế Thì rồi nó sẽ gọi Đây là cái ghế Trong suốt cuộc đời nó Nếu các bạn dạy nó rằng Đây là cái bàn Nó cũng sẽ gọi Đây là cái bàn Trong suốt cuộc đời còn lại của mình Ngay cả khi Vài chục năm sau Khi ai đó đến nói với nó rằng Đây là cái ghế không phải cái bàn Thì nó vẫn sẽ nói Không không cha mẹ tôi sẽ Đây là cái bàn Chúng ta cũng làm như vậy thôi Thế giới nói Thế giới nói với cha mẹ của mình và nói Mẹ ơi con muốn mua cái đồ chơi này Không, ở nhà có rồi con Không, con vẫn muốn nó Ở nhà có rồi con Rồi đến lần thứ ba Rồi đến lần thứ ba Nấu rau thép lên trước cửa hàng Thế rồi mẹ tôi Thôi được rồi cô ơi bán cho nó đi Ngày đó tôi học được rằng À Chỉ cần tức giận là mọi thứ sẽ đạt được Thế rồi tôi còn được chứng nhận điều đó Trong cuộc đời mình nữa Nói một cái lịch phân cho ai đó Làm ơn hay làm điều này đi Thế mà họ vẫn không làm Đầu tới tôi nói họ cũng bảo Ừ được rồi đấy đấy Thế rồi tôi phải nói lặng lời hơn Thế rồi họ mới làm Nhưng mà tôi học được rằng khá là Đâu cần phải mất thời gian vậy Không cần phải trải qua hai bước lịch phân đầu tiên Bắt đầu từ bây giờ Lúc nào tôi cũng nói lặng lời Và cao dõi Thế rồi dần dần và khi gặp lại pháp pháp này Nó đã trở thành Tấm ấn thói quen của tôi Và khi nó đã trở thành thói quen Tôi bắt đầu Sử dụng thói quen tấm ấn của tức giận Còn những tấm ấn của Bình An Mờ đi Không phải rằng tôi không còn Tấm ấn của Bình An nữa Mà chỉ là tôi không dùng nó thôi Bởi vì tôi nghĩ rằng Nó không còn tao dụng nữa Thông thường con người này nay tin rằng Những giá trị sống Không còn có giá trị nữa Thế là họ chỉ để trong Những giá trị trong sách vở mặt thôi Như tôi Sử dụng tấm ấn Bình An Thì công việc có được hoàn thành hay không Bình An Kiên nhẫn Đồng cảm Chắc ẩn Liệu có được quả trong công việc hay không Không ấy Được rồi Nếu ai đó muốn bạn làm được gì đó cho họ Thì bạn muốn họ sử dụng ngôn ngữ nào Ngôn ngữ Thái độ nào Mà bạn muốn họ sử dụng đối với bạn Các bạn muốn Họ lịch sự với mình phải không Ai đó muốn bạn làm việc cho họ Bạn muốn Họ lịch sự và thực tế với mình Còn nếu Bạn muốn ai đó làm việc cho bạn Họ chẳng muốn những điều giống nhau Chỉ bởi Thời gian trôi đi Chúng ta đã lập trình Nằm phút giận cần đến để cho mọi việc được hoàn thành Còn rồi những người khác Cũng lập trình như vậy

Listen Next

Other Creators