Home Page
cover of podcast nhóm 11
podcast nhóm 11

podcast nhóm 11

Đăng QuangĐăng Quang

0 followers

00:00-04:10

Nothing to say, yet

2
Plays
1
Shares

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

G11 is a group that creates postcards. They discuss the topic of student life and how it can be challenging and lonely. They share their experience of entering university and their initial excitement about the freedom it would bring. However, they soon realize that university life is not as glamorous as they thought, with a heavy workload and little time for leisure activities. They talk about the importance of podcasts in providing comfort and understanding during difficult times. They encourage listeners to seek support from postcards and to subscribe to the La La School channel for more interesting videos. Chào các bạn đã đến với postcard của nhóm chúng mình và chúng mình là G11. Nếu các bạn là một người hay nghe postcard, và đặc biệt là khi chúng ta vừa bước vào cái nhóm cửa được gọi là đại học, thì có lẽ là chủ đề về cuộc sống của tên sinh viên không còn có lợi lắm nữa, mà thậm chí nó sẽ còn hơi nhảm. Nhưng mà đối với bản thân mình thì trải nghiệm cách nhìn nhận của mỗi người là khác nhau, nên tư là của mình chủ đề, nếu như mà chết sẽ có các anh chị đi trước, hay đem đến cho mình những câu chuyện về học liên, và hôm nay mình cũng muốn làm một điều tương tự như vậy. Sau khi mà nhận được dự bảo trúng tuyển của trường, mình đã rất vui và đã mọc được về cuộc sống sinh viên tự do, mình sẽ được thoát khỏi cái sự cây khói xét xét của bố mẹ khi còn ở nhà, mình sẽ kết bạn với thật nhiều người, và có những buổi đi chơi dưới tận đêm muộn, mà không có cuộc gọi nào bỏ mình về nhà sớm đi, thậm chí là tìm được cái mai đẹp kinh nghi của đời mình nữa. Và rồi, cái ngày mà mình nhận học cũng đến, có thể sẽ rất là khó tin, nhưng mà trong hơn 17 năm cuộc đời thì số lần mình đến với Hà Nội chỉ để chính đầu ngắm tay, nhưng đó cũng chỉ là những chuyến đi chơi tập thể của mấy lớp, và những khu tham quan vui chơi mà chẳng có gì hơn để cảm. Mình chưa từng biết đến cái gọi là Hà Nội thực sự, mà chỉ được nghe qua những câu chuyện của chị mình khi chỉ còn là sinh viên. Trong ngày nhập học đó, mình đã rất bất ngờ về Hà Nội, với đường xã, giao thông, các tàu nhà và những con phố đây đây. Cuộc sống nhộn nhịp và cái không khí rất Hà Nội này đã làm mình hào hức thực hiện những kế hoạch trước đó hơn nữa. Nhưng có lẽ, cái gọi là hiện thực nó tới hơi sớm, và bạn có cái hơi đau khi mà chờ đón mình ở nơi đô thị tức nặng phải là 3-4 cái đẽ live của trong vòng 1 tuần. Mình mới lo về thiệt bản, mặc dù mình chẳng phải là người kiếm ra nó, hay là người bạn không trò chẳng học tính, và lối dụng khác nhau nên kẻ ra đó chính là sự cô đơn và những suy nghĩ tự cực mỗi khi đếm xuống, vì mình chẳng còn thời gian và tâm trắng để những mong muốn chơi đó nữa. Về cá nhân mình thì trước đây nếu mà có thời gian rảnh, mình sẽ đi chơi với bạn bè, chơi game xin điện thoại, hoặc là xem những video giải trí trên mạng xã hội. Còn về nghe thì cũng lắm là chỉ nghe nhạc thôi. Nhưng mà ở thời điểm đó nếu có ai bỏ mình là thử nghe podcast đi, thì mình nghĩ nó sẽ thật là ngộ mè. Có ai rảnh mà lại bỏ thời gian chỉ nghe người khác giảm giả lý cơ chứ, thay vì nghe mấy cái đó thì chơi game còn vui hơn. Và mình tin chắc rằng ở thời điểm đó thì đa số các bạn cũng nghĩ như mình thôi. Nhưng thực sự bước vào cái thế giới mới được gọi là đại học, khi mà mở máy lên thì thứ cho mình không phải tin nhắn hỏi thăm, rủi chơi mà hầu như toàn là thông báo deadline. Lúc này mình mới biết cái gọi là xoài điện thoại với cả máy tính nó là như thế nào. Chỉ những lúc tiêu cực như thế thì thực ra dịu đi những mệt mỏi của mình lại là podcast. Khi mà nghe những bài chia sẻ của các anh chị đi trước về cuộc sống các diễn viên của họ, mình nghe nhìn thấy chính bản thân ở trong đó, đó chính là sự đồng cảm và cảm giác để trò chuyện, giải lòng. Nhưng cái nghem thanh ấy đã trơ lành mình, chỉ dạy mình những thứ mình còn vơ ngỡ, chỉ dẫn mình tránh khỏi đồ sống võng thả trước thành phố đầy cảm vỗ này. Điều mà mình muốn chia sẻ ở đây chính là con người chúng ta cũng giống như những cái chai vậy, có lưỡn có nhọc khác nhau nhưng đều có cái cơ hạt gọi là dung tích, và thứ nhất tiêu dụng trong đó lại là những tâm sự bỏng kềm của chúng ta. Thứ nước đó không duyên nguyên mà nó sẽ dưng lên từng ngày. Ta có thể xả nó đi một cách tâm sự, chia sẻ của bạn bè và người thân, nhưng mà những người bạn ấy không phải lúc nào cũng sẵn sàng để lắng nghe và tâm sự với những nguồn tiền của bạn, và không phải là vấn đề nào bạn cũng sẵn sàng để kể với người thân và gia đình của mình. Thế nên đôi lúc cảm thấy vế tắc, tư cực với những nguồn phiền trước cuộc sống, thì hãy thử tìm đến những kênh postcard chữa lành. Bạn hãy lắng nghe và để họ gỡ những rút thắt trong lòng bạn, tâm sự với những vấn đề mà bạn không dám kể với ai cả. Cuối cùng thì cảm ơn các bạn đã dành thời gian để nghe postcard của chúng mình. Cảm ơn và hẹn gặp lại. Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn

Other Creators