Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
Khi Phú Chú lên đèn, hành phố nhà nghiêng, men rượu say mè. Tôi thở đi hoa, nghỉ đêm chốt mùa, lần ba hối đùa, hoa vết ngầu lưng. Nay góp mặn, góp đời, làm lênh hoa thôi, đôi diện đầy vô. Từ đêm quê thương, đàn mái rút nổ, hoa trâu xa lò, nguyên khu vật hồ. Ngày nào đó, tôi còn thèm, ánh sáng kính đô, thèm lý yêu qua tiếng nhà mơ mộ. Nhìn anh, cười, ánh mắt xa nhanh. Nay trá lại, cho người, hành phố sâu lưng, môi ngọt rượu nồng. Đành số tôi đi, hằng chiếc lá vừa, đồn xa tôi vừa, trên quần đường hành đêm có mặt. Ngày nào đó, tôi còn thèm, ánh sáng kính đô, thèm lý yêu qua tiếng nhà mơ mộ. Nhìn anh, cười, ánh mắt xa nhanh. Nay trá lại, cho người, hành phố sâu lưng, môi ngọt rượu nồng. Đành số tôi đi, hằng chiếc lá vừa, đồn xa tôi vừa, trên quần đường hành đêm có mặt. Đành số tôi đi, hằng chiếc lá vừa, đồn xa tôi vừa, trên quần đường hành đêm có mặt.