Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
The main ideas from this information are: - The importance of transcending limitations and expanding consciousness in order to absorb valuable knowledge. - The role of yoga and connecting with a higher power in enhancing intelligence. - The significance of understanding the concepts of limited and unlimited, and the need to transcend both. - The progression of knowledge and spiritual growth throughout different eras. - The idea of reaching a state beyond happiness and suffering, and the pursuit of ultimate knowledge. - The concept of the infinite and the limitations of human understanding. - The role of a spiritual guide in explaining the mysteries of creation and existence. - The importance of having a receptive mind and the ability to absorb knowledge. - The analogy of precious gems in a silver box to represent the highest knowledge. - The idea of transcending limitations and reaching a state of ultimate knowledge. SACAMULI NGÀY 6 THÁNG 11 NĂM 2024 Trọng tâm, con ngọt ngào, ánh nhìn của ba ba vượt thoát khỏi sự giới hạn và sự mở rộng bành trứng. Con cũng phải vượt thoát khỏi sự giới hạn của thời kỳ vang và sự mở rộng bành trứng của thời kỳ sắc. Tôi hỏi, những đứa con nào có thể hấp thu thật tốt những viên ngọt kiến thức cao quý nhất? Câu trả lời, những ai mà trí tuệ được kết nối trong Yoga với một người cha và những ai đã trở nên thanh phít thì sẽ có thể hấp thu những viên ngọt này thật tốt. Cái bình thanh phít được cần đến cho kỹ thuật này. Mọi loại suy nghĩ sai trái phải chấm dứt. Bằng cách có Yoga với người cha, cái bình của con trở thành vang. Rồi những viên ngọt mới có thể chữa đựng trong đó. Ôn sàng tiệt, mỗi ngày người cha tân linh ngồi đây và giải thích cho các con, những đứa con tân linh ngọt đào nhất. Đã từng được giải thích cho các con rằng, trước khi thế giới này được dựa trên, kiến thức, thở cúng và sự bàn quan đã được tạo ra. Kiến thức này nên động lại trong trí tuệ của con. Con phải vượt thoát khỏi sự hữu hạn và sự vô hạn. Người cha vượt thoát khỏi sự hữu hạn và vô hạn. Con nên hiểu ý nghĩa của điều đó. Người cha tân linh ngồi đây và giải thích cho con. Chủ đề này về kiến thức, thở cúng và sự bàn quan cũng phải được giải thích. Kiến thức được gọi là ngây. Khi đó là thế giới mới, thở cúng và ụ mê thì không tồn tại ở đó. Đó là thế giới hữu hạn, nghĩa là nhỏ bé, bởi vì có rất ít người ở đó. Rồi sau đó sự tăng trưởng dần dần diễn ra. Sau nửa chư kỷ thì thở cúng bắt đầu. Lối sống của các ẩn sĩ thì không tồn tại ở đó. Ở đó không có sự tự bỏ. Sau đó dần số thế giới gia tăng. Linh hồn tiếp tục đi xuống từ trên kia và sự tăng trưởng tiếp tục diễn ra ở đây. Ban đầu là số lượng giới hạn. Rồi có sự mở rộng, bành trướng, ảnh nghìn của người cha vượt thoát khỏi sự hữu hạn và vô hạn. Người biết rằng có rất ít những đứa con trong thế giới hữu hạn nghĩa là thời kỳ vang. Rất nhiều sự tăng trưởng sau đó diễn ra trong vương quốc của Dravan. Giờ đây con phải vượt thoát khỏi sự hữu hạn và sự vô hạn nghĩa là sự mở rộng, bành trướng. Trong thời kỳ vang thế giới rất nhỏ. Không có sự tự bỏ hay sự bàn quan nào ở đó. Sau đó, trong thời kỳ đông, các lối sống tôn giáo khác bắt đầu. Có lối sống của các âm sĩ. Trong đó, họ tự bỏ nhà cửa và gia đình của mình. Mọi người phải biết về những điều này. Đó được gọi là Hatha Yoga, là sự tự bỏ hữu hạn. Họ chỉ tự bỏ nhà cửa và gia đình của mình rồi đi vào trong rừng. Thờ cúng bắt đầu trong thời kỳ đông. Không có gì liên quan đến ký thức này. Ký thức nghĩa là thời kỳ vang và thời kỳ bạc, là hạnh phúc. Trong khi thờ cúng nghĩa là ưu mơ và đau khổ. Điều này phải được giải thích cho thật tốt. Rồi sau đó, con phải vượt thoát khỏi hạnh phúc và đau khổ, vượt thoát khỏi sự hữu hạn và vô hạn. Con người cố gắng khám phá đồ trời cao bao nhiêu, đàn dương sâu bao nhiêu. Họ gắng sức vất vả nhưng họ không thể tiến đến đánh. Họ bay bằng máy bay nhưng nó phải có đủ nhiên liệu để rồi nó cũng có thể quay trở về. Họ đi thật xa nhưng họ không thể nào đi vào sự nền mông vô hạn. Họ chỉ đi xa đến mức độ như thế thôi. Con thì đang vượt thoát khỏi sự hữu hạn và vô hạn. Giờ đây con có thể hiểu rằng, vào lúc ban đầu trong thế giới mới thì có sự hữu hạn nghĩa là trong phạm vi bé nhỏ, có rất ít người. Và nơi đó được gọi là thời kỳ vang, con nên có kiến thức về lúc ban đầu, giữa và kết thúc của sự sáng tạo. Không ai khác có kiến thức này. Người cha đứng vượt thoát khỏi sự hữu hạn và vô hạn là đứng giải thích cho con. Không ai khác có thể giải thích điều này. Người giải thích cho con bí mật về lúc ban đầu, giữa và kết thúc của sự sáng tạo. Sau đó, người nói, con phải vượt thoát khỏi nơi này. Không có gì ở đó. Cho dù con người đi bao xa thì chỉ có bầu trời ở khắp mọi nơi. Đó được gọi là vượt thoát khỏi sự hữu hạn và vô hạn. Không ai có thể tiến đến tận cùng. Họ sẽ nói rằng, đó là vô tận. Nói rằng, đó là vô tận thì thật dễ, nhưng họ nên hiểu ý nghĩa của từ vô tận. Giờ thì người cha đang trao cho con sự hiểu biết. Người cha nói, ta biết về sự hữu hạn cũng như sự vô hạn. Tôn giáo lũ sống nào đó đã được thiết lập vào khoảng thời gian nào đó. Ánh nhìn của con hướng đến sự hữu hạn của thơ kỳ vang, rồi sau đó hướng đến thơ kỳ sắc, vô hạn, mở rộng, bành trướng. Sau đó, chúng ta sẽ vượt thoát đến nơi không có gì cả. Thậm chí, chúng ta còn vượt thoát khỏi mặt trời và mặt trăng, hướng đến ngôi nhà ngọt ngào của chúng ta, vùng đất bình an. Thật ra, thơ kỳ vang thì cũng là ngôi nhà ngọt ngào của chúng ta, nơi có bình an và cũng có vận mây vương quốc và hạnh phúc. Nơi đó có cả hai. Khi chúng ta quay trở về nhà, thì sẽ chỉ có bình an ở đó thôi, con sẽ không nhắc gì đến hạnh phúc ở đó. Còn ở đây, con đang thiết lập nên bình an, cũng như có cả bình an và hạnh phúc. Có bình an và cũng có vương quốc hạnh phúc ở đó. Không có chuyện liên quan đến hạnh phúc trong thế giới vô thể. Vương quốc của con tiếp diễn trong suốt nửa chú kỳ. Sau nửa chú kỳ thì có vương quốc của Ravan. Có bức an thông qua năm thói hương tật xấu. Con cai trị trong suốt hai ngàn năm trăm năm, rồi sau hai ngàn năm trăm năm có vương quốc của Ravan. Những người kia đã viết về hàng trăm nghìn năm. Họ đã làm cho mọi người trở thành những giả đừng hoàn toàn. Bảo chú kỳ năm ngàn năm là hàng trăm ngàn năm là ngu đừng thật sự. Họ không còn cung cách nào cả. Thánh thần thì có cung cách thánh thiện. Còn giờ đây, họ trở nên thiếu đi cung cách. Họ không biết điều gì cả. Họ đã phát triển tính quỷ. Trước kia con cũng không biết điều gì cả. Bằng cách sử dụng than đương sắc dục và gây ra đau khổ cho nhau kể từ lúc bắt đầu, giữa, cho đến cuối. Họ đã làm cho nhau trở nên bất hạnh. Đó là lý do vì sao họ được gọi là cộng đồng của Ravan. Người ta bố tả Ravan dẫn theo đội quân khỉ. Rama Chandra thuộc về thời kỳ Bạc. Thế thì, làm thế nào có đội quân khỉ ở đó? Rồi sau đó họ cũng nói rằng Sita của Rama bị bắt cóc. Những điều như thế không diễn ra ở đó. Trong thời kỳ Vang và thời kỳ Bạc sẽ không có đến 8,4 triệu giống loài tồn tại giống như ở đây. Người ta ngồi đây và giải thích về toàn bộ vỡ kịch, mênh mông vô hạn này. Con phải trở nên có tầm nhìn thật xa. Trước kia con đã không biết điều gì cả. Mặc dù con là con người nhưng con không biết về vỡ kịch. Giờ đây con hiểu ai là vĩ đại nhất. Đến cao quý nhất là Thượng Đế. Họ cũng hát lên những lời như Tên của người là cao quý nhất. Điều này không có trong trí tuệ của bất kỳ ai ngoài trừ các con. Các con cũng có thứ hạn. Người cha nói cho con biết bí mật về cả sự hữu hạn và sự vô hạn. Nghĩa là sự mở rộng, bành trướng. Không có gì vượt lên trên nơi ấy. Đó là nơi cư ngụ của các con và cũng được gọi là Brahman. Tức vì vậy con đang ngồi dưới yếu tố bầu trời ở đây. Nhưng con có thể nhìn thấy bầu trời không? Họ nói radio là âm thanh phát ra từ thân không. Bầu trời là vô tận. Con không thể tiến đến tầng cùng của nó. Vì thế con người sẽ hiểu gì bằng cách nói âm thanh phát ra từ thân không? Cái miệng của ai đó giống như là cái hố vậy. Âm thanh phát ra từ cái miệng của ai đó. Bình thường thì âm thanh phát ra từ miệng của con. Đó được gọi là Akashvani nghĩa là âm thanh từ thân không. Người cha cũng phải nói thông qua thân không. Người đã kể cho con nghe toàn bộ ý nghĩa về bản thân con. Giờ đây con có niềm tin. Điều này thật dễ dàng. Giống như chúng ta là linh hồn. Vì thế người cha là linh hồn tối cao. Người là linh hồn cao cuối nhất. Mọi người đều đã nhận được phần vai của mình. Cao cuối nhất là Thượng Đế. Rồi sau đó có cặp hạt tượng trưng cho con đường gia đình. Sau đó con hãy nhìn xem. Chủi hạt theo thứ hạn thì nhỏ như thế nào? Khi thế giới tăng trưởng, nó trở nên đồng lúc hơn. Có chữ hạt với hàng triệu hạt nghĩa là chữ hạt của các linh hồn. Tất cả những điều này đều nằm trong việc học này. Trí tuệ của con nên hấp thu cho thật tốt bất cứ điều gì người cha ngại thích. Con tiếp tục nghe được chi tiết về cái cây. Hạt giống thì ở bên trên. Đây là cái cây đa dạng. Độ dài của nó thì rất dài. Cái cây tiếp tục tăng trưởng. Và hãy để chỉ có điều này trong trí tuệ của con trong suốt cả ngày. Độ dài của cây chu kỳ thế giới này. Hoàn toàn chính xác. Trong năm nghìn năm không thể nào có sự khác biệt dù chỉ một giây. Những đứa con thật mạnh mẽ thì có thật nhiều kỹ thức này trong trí tuệ của chúng. Chỉ khi con thanh khí, con mới có thể mạnh mẽ để hấp thu kỹ thức này. Cần có cái bình bằng vàng. Rồi sau đó, kỹ thức này sẽ trở nên thật dễ dàng. Thật dễ dàng như đối với ba ba. Sau đó, con cũng sẽ được gọi là chủ nhân tràn đời kiến thức. Những hạt trong chuỗi hạt sẽ được tạo ra theo thứ hạt, theo nỗ lực mà con thực hiện. Không ai ngoài từ ba ba có thể giải thích những điều này cho con. Linh hồn này cũng đang giải thích cho con. Người cha chỉ giải thích thông qua cơ thể này, chứ không phải thông qua cơ thể của Thánh Thần. Người cha chỉ đến một lần và trở thành guru của con. Nhưng sau đó, chính người cha phải diễn phần vai ấy. Người sẽ đến và diễn phần vai của người. Trong khoảng thời gian 5.000 năm, người cha giải thích ai là đấng cao cuối nhất, sau đó có cặp hạt. Những ai là hoàng đế và nữ hoang vào lúc ban đầu, sau đó trở thành Adhidev và Adhidevi vào lúc cuối. Con có toàn bộ kiến thức này ở trong trí tuệ của con. Nếu con giải thích điều này ở bất cứ nơi nào, con người sẽ kinh ngạc. Những điều các bạn đang nói là đúng. Chỉ có hạt giống của cái cây thế giới loài người thì trang gầy kiến thức. Không ai ngoại trường người có thể trao kiến thức này. Tất cả những điều này phải được hợp thu, nhưng một số đứa con thì lại không thể hợp thu nó. Điều này thật đơn giản, chẳng có gì là khó khăn cả. Trước tiên, cuộc hành hư tượng nhớ được cần đến để những viên ngọc có thể động lại trong chiếc bình thanh khiết. Đây là những viên ngọc cao cuối nhất. Ba bà này từng là người buôn ngọc. Ông ấy từng nhận được những viên kim cương, những viên ngọc lục bão thật quý. Và ông ấy sẽ đừng chúng trong chiếc hộp phạm bạc. Được gói trong sợi bông. Bất kỳ ai nhìn thấy những viên kim cương, những viên ngọc ấy, đều xích xoa. Thứ này là thường hạn, tương tự như ở đây. Những thứ hay ho trông thật đẹp trong hộp đường đẹp. Đội tài của con nghe điều này và hợp thu nó, đều có sự thanh khiết. Và trí tuệ của con được kết nối trong yoga với người cha, con sẽ hợp thu điều này thật tốt. Nếu không, mọi thứ sẽ côi tụt đi. Linh hồn thì nhỏ xíu, và linh hồn chứa đầy kiến thức. Cái bình thanh khiết tốt như thế được cầm đến. Không có suy nghĩ nào nên xuất hiện. Tất cả những suy nghĩ sai trái, xấu xa tời hại nên chấm dứt. Con hãy đưa trí tuệ yoga của con thoát khỏi mọi điều khác. Bằng cách có yoga với ta, cái bình của con sẽ được làm cho trở thành vang, để rồi những viên ngọc có thể được chứa được trong đó. Sau đó con có thể tiếp tục trao tặng cho những người khác. Bà Rát được xem là người trao tặng vĩ đại, con người trao tặng rất nhiều của cái vật chất. Tuy nhiên, đây là sự trao tặng những viên ngọc, kiến thức, bước nhịp. Hãy từ bỏ mọi thứ, bao gồm cả cơ thể của con, và để cho trí tuệ của con kết nối trong yoga với một đứng duy nhất. Chúng ta thuộc về người cha. Chính trong việc này, nỗ lực được cần đến. Người cha trao cho con mục tiêu và mục đích. Nhiệm vụ của những đứa con là nỗ lực. Giờ đây, con có thể đạt được vị trí cao ấy. Đừng có suy nghĩ sai trái hay ô trọng nào. Chỉ người cha là đại dương kiến thức, người vượt thoát khỏi sự hữu hạn và sự vô hạn. Người ngồi đây và giải thích mọi điều. Con nghĩ rằng bà bà đang nhìn thấy con. Nhưng thật ra, ta vượt thoát, vượt thoát cả sự hữu hạn và vô hạn. Ta là cư dân của nơi chúng ở. Con cũng phải vượt thoát khỏi sự hữu hạn và vô hạn. Đừng có suy nghĩ tâm thương hay ô trọng nào. Điều này đòi hỏi nỗ lực. Trong khi đang sống ở nhà cùng với gia đình của con, con phải sống giống như hoa sen. Hãy để cho đôi tay của con làm việc, trong khi trái tim con nới đến ba ba. Có nhiều người chủ gia đình. Những đứa con sống ở đây thì không tiếp thu nhiều kiến thức này giống như người chủ gia đình tiếp thu. Thậm chí những ai điều hành các trung tâm đọc mua ly thì cũng rớt, trong khi những ai đang học thì đi cao hơn. Khi con tiến bộ hơn, con sẽ tiếp tục biết được mọi điều. Mọi điều ba ba nói với con là hoàn toàn đúng. Một trong số những người từng dạy học thì đã bị Ma Ya ăn mất. Ma Ya hoàn toàn nốt chững. Một số Mahārātī, chiến binh vĩ đại, chúng không còn ở đây nữa. Chúng đã bị ảnh hưởng bởi Ma Ya và trở thành kẻ phản bội. Ở nước ngoài cũng thế, một số người trở thành kẻ phản bội. Chúng đi đến nơi khác và tìm đến nơi nương nấu ở đó. Chúng đi sang bên mạnh. Và lúc này cái chết đang ở ngay trước mặt. Vì thế, chúng đi đến với người có nhiều quyền lực. Giờ đây, con hiểu rằng chỉ có người cha là có quyền lực. Người cha là đứng toàn năng, bằng cách tiếp tục dạy cho chúng ta, người làm cho chúng ta trở thành chủ nhân của toàn bộ thế giới. Ở đó, chúng ta nhận được mọi thứ. Không có điều gì thiếu ở đó, để rồi chúng ta phải nỗ lực để đạt được. Ở đó, không có gì mà chúng ta không có. Và trong đó cũng thế, con đạt được vị trí theo thứ hạng, theo nỗ lực mà con thực hiện. Không ai ngoại trường người cha biết được những điều này. Tất cả đều là những tiếng đô thơ cúng. Có Sankaracharya vĩ đại, v. v. Ba bà cũng nói cho con viết lời ca ngợi về họ. Họ là những người trở thành công cụ để hỗ trợ cho Bharat. Và lúc ban đầu, với sức mạnh từ sự thanh khí của họ. Nghĩa là khi họ ở trong trạng thái hoàn toàn thanh khí, Satupradhan. Còn giờ đây, họ là hoàn toàn ố trọc, Tamupradhan. Giờ đây, họ có sức mạnh nào. Các con cũng là những tiếng đô. Giờ đây, con đang nỗ lực để trở nên xứng đáng được tôn thờ. Giờ đây, con có toàn bộ kiến thức này ở trong trí tuệ của con. Hãy để cho trí tuệ của con hấp thu những điều này và tiếp tục giải thích chúng cho người khác. Con cũng hãy nhớ đến người cha. Chỉ người cha giải thích bí mật về toàn bộ cái cây. Con phải trở nên thật ngọt ngào. Đây là cuộc chiến, phải không? Nhiều cơn bão của ma gia đến. Mọi điều phải được nhẫn nhìn khi con ở trong sự tưởng nhớ đến người cha. Tất cả những cơn bão sẽ qua đi. Người ta trình diễn vợ kịch Hattampai. Họ đặt một cái hạt vào trong miệng của con. Khi cái hạt được đặt vào trong miệng, ma gia ra đi. Khi cái hạt được lấy ra, ma gia lại đến. Cùng có cái cây hoa mắc cỡ. Ngay khi con chạm vào nó, thì nó cúp lại. Ma gia thật tinh ranh. Mặc dù con đang học, việc học hướng thượng như thế, và con đang ngồi ở đây, ma gia vẫn khiến cho con sa ngã. Đây là lý do vì sao người cha tiếp tục giải thích. Con hãy xem, con là anh em trai với nhau, và con sẽ có thể vượt thoát khỏi sự hữu hạn và vô hạn. Nếu cơ thể không còn, thì ánh nhìn của con sẽ hướng về đâu? Con phải đổ lực thật nhiều. Con không được trở nên bất tỉnh khi nghe về điều đó. Độ lực của con tiếp tục trong mỗi chu kỷ, và con đạt được vận may vương quốc của con. Người cha nói hãy quên đi mọi điều mà con đã học, lắng nghe những điều con chưa bao giờ nghe trước kia, và hãy có sự tưởng nhớ. Đó được gọi là con đường thơ cúng. Con là những Ras Rashi. Con hãy tháo lòn tóc của con ra và đọc Muli. Mọi điều mà các ứng sĩ và các thánh nhân dạng dạy thì chính là Muli của con người. Còn Muli này thì đến từ người cha vô hạn. Trong thời kỳ vàng và thời kỳ bác, không cần đếm Muli kiến thức này. Ở đó không cần đếm kiến thức này hay sự thơ cúng. Con nhận được kiến thức này vào thời kỳ chuyển giao, và chỉ người cha trao kiến thức này cho con. Gửi đến những đứa con dấu yêu ngọt ngào nhất. Đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được. Để nhớ niềm thương và lời chào buổi sáng, ưu người mẹ, người cha, bác đà đà, người cha linh hồn, quý chào những đứa con linh hồn. Trọng tâm thực hành. Ý thứ nhất Hãy làm cho trí tuệ của con gấp thu những viên ngọt kiến thức, rồi trao tặng chúng. Giữ mình ở trong trạng thái vượt thoát khỏi sự hữu hạn và vô hạn, để rồi con không bao giờ có bất kỳ ý nghĩ sai trái hoặc ô trọc nào. Giữ mình ở trong nhận thức rằng các con, những linh hồn, là anh em với nhau. Ý thứ hai Để được cứu thoát khỏi những cơn bão của ma gia, con hãy đặt cái hạt tường nhớ đến cha vào miệng của con. Mọi thứ phải được hoang dung, nhẫn nhịn. Đừng trở thành cây mắc cỡ. Đừng bị ma gia đánh bại. Lời chúc phúc Mong con liên tục tan hòa trong tình yêu thương dành cho một đến duy nhất và làm cho người cha trở thành nguồn hỗ trợ cho con, theo đó thoát khỏi mọi sự thu hút hấp dẫn. Những đứa con tan hòa trong tình yêu thương dành cho một đến duy nhất để giữ mình hài lòng và trả về mọi thành quả. Chúng không thể bị thu hút bởi bất kỳ loại hỗ trợ nào khác. Chúng dễ dàng trải nghiệm thuộc về một người cha, không ai khác. Người cha là cả thế giới, và chúng trải nghiệm sự ngọt ngào của mọi mối quan hệ ở một người cha. Đối với chúng, nền tảng cho mọi thành quả chính là một người cha, không có tài sản sở hữu hay tiện ích nào khác. Đây là lý do vì sao chúng dễ dàng thoát khỏi mọi sự thu hút. Khẩu hiệu, nếu con muốn thanh lọc cho các yếu tố vật chất, hãy trở nên hoàn toàn thoát khỏi sự gắn kết. Úm sát đi!