Home Page
cover of sakar murli 17 02 2025
sakar murli 17 02 2025

sakar murli 17 02 2025

Murli VNMurli VN

0 followers

00:00-29:36

Nothing to say, yet

Podcastspeechspeech synthesizerclickingnarrationmonologue

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

222

Transcription

SACAMULI ngày 17 tháng 2 năm 2025 Trọng tâm Con ngọt ngào, người ta đã đến với vai trò là khách của con. Vì thế con phải tôn trọng người. Con đã mời người đến đây với tình yêu thương. Con cũng phải tôn trọng người. Con không được thể hiện bất kỳ sự bất kính nào. Câu hỏi con nên liên tục có niềm hương hoang say xưa nào. Nếu niềm hương hoang say xưa của con không gia tăng, sẽ được bảo là gì? Câu trả lời, nhân cách cao quý nhất đã đi vào thế giới ô trọng này với vai trò là khách của con. Hãy giữ cho niềm hương hoang say xưa này ở mức cao. Tuy nhiên, niềm hương hoang say xưa này gia tăng theo thứ hạn. Kể cả sau khi thuộc về người cha, một số người vẫn có trị tuệ nghi ngờ và buông tay người, rồi sẽ được bảo rằng đó là vật may của họ. Ôm San Ti. Ôm San Ti. Từ nay phải được nói hai lần. Con biết rằng một ôm San Ti là Ba Ba, và ôm San Ti kia là từ Đa Đa. Cả hai ở cùng với nhau. Con hát lên lời ca ngợi cao quý nhất của Thượng Đế. Nhưng những lời Thượng Đế người cha thì thật đơn giản. Con sẽ không chỉ nói người cha thôi mà con nói Thượng Đế người cha. Lời ca ngợi về người thì thật cao quý. Người chắc chắn cũng được mời vào thế giới ô trọng. Đế thường người đến và nói với con, ta chỉ được mời vào thế giới ô trọng thôi. Tuy nhiên không ai biết người là Đấng Anh Lọc như thế nào, hoặc khi nào thì người đến. Không ai biết đó là vương quốc của ai trong suốt nửa châu kỳ, trong thời kỳ vàng và thời kỳ ban. Và vương quốc ấy đã được thiết lập như thế nào. Đấng Anh Lọc người cha chắc chắn đến. Một số người gọi người là Đấng Anh Lọc. Một số người gọi người là Đấng Giải Thoát. Họ cầu gọi, hãy đưa chúng con đến thi đường. Người là Đấng Cao Quý Nhất. Con mời người đi vào thế giới ô trọng này. Hãy đến và làm cho chúng con, những cư dân của Ba Bát, trở nên hướng thưởng. Vị trí của người thật cao quý. Người là Đấng Toàn Năng Tối Cao. Con cầu gọi đến người bởi vì đây là vương quốc của Ravan. Nếu không thì ai có thể giải thoát con khỏi vương quốc của Ravan này? Niềm hương hoang say sư của con nên ở mức cao khi con nghe những điều này. Tuy nhiên, niềm hương hoang say sư ấy không gia tăng nhiều đến như thế. Mọi người khác trở nên hương hoang say sư bằng cách uống rượu. Nhưng con thì không trở nên hương hoang say sư bằng cách uống mi rượu. Ở đây, đây là chuyện thuộc về việc thực hành. Đây cũng là chuyện liên quan đến vườn may. Người cha là nhân cách thật vĩ đại. Vườn có một số người trong số các con có niềm tin hoàn toàn. Nếu tất cả các con có niềm tin, thì tại sao một số người lại bỏ chạy khi có mối nghi ngờ? Chúng quên mất người cha. Một khi có thuộc về người cha, kỹ tuệ của con sẽ không có bất kỳ mối nghi ngờ nào về người cha. Người cha này thật tuyệt vời. Có cô nói rằng họ nhận ra bà ba và trở nên kinh ngạc. Họ nói bà ba, họ lắng nghe kiến thức này, giảm kiến thức này cho người khác, rồi ủ mặt nhà. Bà lấp đầy kỹ tuệ của họ với mối nghi ngờ. Người cha giải thích rằng không có cốt lõi trong những kinh sắc thuộc về con đường thợ cúng. Người cha nói không ai biết về ta, kể cả trong số các con, chỉ một vài người các con ở trong sự tưởng nhớ. Và con cũng ở trong sự tưởng nhớ với sự khó khăn. Con cũng cảm nhận được rằng sự tưởng nhớ của con không ổn định. Tôi, Linh hồn, là một chiếm điểm. Bà ba cũng là một chiếm điểm. Người là bà ba của chúng ta. Người không có cơ thể của riêng người. Người nói ta nhận lấy sự hỗ trợ của cơ thể này. Tên của ta là Shiva. Tên của ta, tên của Linh hồn này thì không bao giờ thay đổi. Tên gọi cho cơ thể của con tiếp tục thay đổi. Chính cơ thể được đặt tên. Khi cuộc hôn nhân diễn ra, tên của cô dâu thay đổi. Sau đó, tên gọi ấy không được thay đổi nữa. Người cha nói, giờ đây, con hãy làm cho đường này trở nên kiên định. Tôi là Linh hồn. Chính người cha trao lời giới thiệu này. Đây không phải là điều gì mới. Từ chư kỳ này đến chư kỳ khác, chỉ sau khi họ trở nên hoàn toàn ô trọng theo cách này. Và phị bán ta thì ta đếm. Điều này ở trong phường vai của ta từ chư kỳ này đến chư kỳ khác. Không thể có bất kỳ sự thay đổi nào ở đây. Điều này được ứng định trong vợ kịch. Nhiều người hỏi con, nếu người chỉ đi vào ba rác, thì liệu chỉ mỗi ba rác sẽ trở thành thiêng đường sáo? Đúng vậy, đây là phường vai vĩnh cửu bất diệt. Người cha là đứng cao cuối nhất. Người cha thanh lọc cho những Linh hồn ô trọng. Nói rằng, họ chỉ mời ta đi vào thế giới ô trọng này. Ta mãi mãi là thanh khiết. Ta nên được mời vào thế giới thanh khiết. Tuy nhiên không cần đến ta trong thế giới thanh khiết. Họ chỉ cố gọi đến ta trong thế giới ô trọng này. Hãy đến và thanh lọc cho chúng con. Ta là vị khách vĩ đại. Con tiếp tục nhớ đến ta trong suốt nửa chư kỷ. Ở đây, những con mời một người quan trọng đến. Lời mời ấy sẽ kéo dài ít nhất trong một hoặc hai năm. Nếu không phải năm này, thì ai đó sẽ đến vào năm sau. Con đàn nhớ đến đứng ấy trong suốt nửa chư kỷ. Việc đứng ấy đến thì cũng được ứng định trong phần vai của người. Điều đó được định sẵn. Không ai biết về điều này. Người là người cha cao quý nhất. Một mặt, con người mời người cha đến với tình yêu thương. Mặt khác, họ bối bẩn lời ca ngợi về người. Thật ra, đứng ấy là vị khách danh dự cao quý nhất. Nhưng họ đã làm với bẩn danh dự của người. Họ chỉ nói, người ở trong sỏi đá, ở trong tất cả mọi thứ. Người là đứng thầm quyền cao quý nhất. Họ mời ta đến với thật nhiều tình yêu thương. Nhưng họ hoàn toàn không có hiểu biết. Ta đến và trao cho con lời giới thiệu về ta. Nói với con rằng ta là cha của con. Ta được gọi là thượng đế, người cha. Chỉ khi mọi người bị cầm tu bởi Ravan, thì người cha cần phải đến bởi vì tất cả các tiến đồ đều là những cô dâu, những nàng si ta của người. Người cha là vị chủ rễ, là chàng Dharma. Đây không phải là chuyện chỉ liên quan đến một nàng si ta. Người giải thoát cho tất cả những nàng si ta khỏi ngục tù của Ravan. Đây là chuyện mang tính vô hạn. Đây là thế giới cũ, ô trọng. Vị thế giới trở nên cũ, sau đó trở nên mới. Vị này là chính phát. Một số cơ thể già đi rất nhanh, còn những cơ thể khác thì sống lâu hơn. Điều này được ứng định một cách chính xác trong vời kịch. Ta phải đến một lần nữa sau năm nghìn năm. Chỉ khi ta đến, ta mới có thể trao cho con lời giới thiệu về ta và giải thích bí mật về chu kỷ. Không ai nhận ra ta, và họ cũng không biết về drama Vishnu-Sanko, Lakshmi-Vanarayan hoặc Dharmasita. Đây là những diễn viên quan trọng nhất trong vời kịch. Điều này áp dụng cho con người. Không có con người nào với 8 hay 10 cánh tay. Tại sao Vishnu lại được thể hiện với 4 cánh tay? 10 cái đầu của Ravana là gì? Không ai biết điều này. Chỉ người ta đến và nói ra kiến thức về lúc bắt đầu, giữa và kết thúc của thế giới. Người nói ta là vị khách vĩ đại nhất. Nhưng ta cũng thầm lặng. Chỉ con mới biết điều này. Tuy nhiên, mặc dù con biết, nhưng con lại quên đi. Con nên có thật nhiều sự tôn tính dành cho người. Con nên nhớ đến người. Linh hồn thì vô thể. Linh hồn tối cao cũng là vô thể. Không có chuyện chụp được tấm hình cho hình ảnh này. Con phải có niềm tin rằng mỗi người các con là linh hồn. Hãy nhớ điểm tra và buông bỏ ý thức cơ thể của con. Liên tục nhìn thấy những điều không thể bị hoài nghiệp. Tại sao con lại nhìn vào cơ thể có thể bị hoài nghiệp? Hãy trở nên ý thức linh hồn. Điều này đòi hỏi nỗ lực. Con ở trong sự tưởng nhớ đến bước độ nào? Theo đó con sẽ tiến đến trạng thái thoát nghiệp và đạt được vị trí cao. Người cha dạy yoga, sự tưởng nhớ, thật dễ dàng. Có nhiều loại yoga. Từ tưởng nhớ là chính pháp. Nỗ lực được cần đến trong việc nhớ đến linh hồn tối cao, người cha. Rất ít người nói sự thật khi chúng nói rằng chúng ở trong sự tưởng nhớ trong suốt một thời gian dài. Khi chúng không có sự tưởng nhớ thì chúng thấy ngượng. Khi nói như thế, chúng biết ra rằng trong suốt cả ngày con đã ở trong sự tưởng nhớ được một tiếng. Vì thế, chúng nên thấy ngượng. Người cha ấy nên được nhớ đến cả ngày lận đêm. Tuy nhiên con chỉ nhớ đến người được một tiếng. Rất nhiều nỗ lực thầm lặng được cần đến trong việc này. Con mời người cha đến. Vì thế, đứng đến từ rất xa sẽ là vị lử khách. Người cha nói ta không trở thành vị khách trong thế giới mới. Ta chỉ đi vào thế giới cũ. Ta đến và thiết lập nên thế giới mới. Thế giới này thì cũ. Không ai biết điều này một cách chính xác. Thậm chí họ còn không biết độ dài của thế giới mới ấy. Người cha nói, chỉ ta đến và trao cho con kiến thức này. Sau đó, theo vừa kịch, kiến thức này biến mất. Rồi sau một chiêu kỳ, phường vai này lại lập lại. Họ cử họ đến ta. Từ năm này đến năm khác, họ tổ chức sinh nhật của Shiva. Lễ kỷ niệm cho những ai đã từng tồn tại và đã ra đi thì được tổ chức từ năm này sang năm khác. Sinh nhật của Shiva thì cũng được tổ chức vào mỗi 12 tháng. Nhưng không ai biết khi nào họ bắt đầu tổ chức sinh nhật. Họ chỉ nói, đã là hàng trăm nghìn năm rồi. Họ đã viết ra rằng độ dài của thời kỳ sắc là hàng trăm nghìn năm. Người cha nói, trước kỳ này chỉ có năm nghìn năm thôi. Chắc chắn vương quốc của những vị thần này đã tồn tại ở Arat. Vì thế, người cha nói, ta là vị lửa khắt, vị đại nhất của Arat. Con đã tiếp tục trao cho ta nhiều lời mời trong suốt nửa chư kỳ. Khi con trở nên thật, bất hạnh, con nói, ôi đứng thân lọc, xin hãy đến. Ta phải đi vào thế giới ô trọng này. Ta cũng cần đến một cỗ xe. Linh hồn này là hình ảnh bất tử. Đây là cái ngai của người này. Người cha cũng là hình ảnh bất tử. Người đến đây, ngồi trên chiếc ngai này. Những điều này thật thú vị. Nếu người khác nghe được những điều này, thì họ sẽ kinh ngạc. Người cha nói, con ơi, giờ đây con hãy theo những lời chỉ dẫn của ta. Hãy hiểu rằng, chính sếp ba bà đang trao những lời chỉ dẫn này. Và chính sếp ba bà đang nói ra mù ly. Người này nói, ta cũng bật mù ly của người và nghe mù ly. Chính đứng ấy nói ra mù ly. Người vẫn đang được tôn thờ số một, sau đó trở thành tính độ thờ cúng số một. Giờ đây, ông ấy đang ngừng nỗ lực. Còn nên luôn xem bản thân con, nhận được lời suy mát của sếp ba bà. Thậm chí, nếu bất cứ điều gì trở nên sai thì người cũng làm cho nó trở nên đúng. Khi có niềm tin cùng giãn đoạn này, sếp ba bà sẽ chịu trách nhiệm. Điều này được ứng định trong vợ kịch. Những trở ngại dù gì cũng đến. Những trở ngại thật nghiêm trọng sẽ đến. Còn cái của con thì cũng gây trở ngại cho con, vì thế con hãy liên tục hiểu rằng chính sếp ba bà đang giải thích. Sau đó con sẽ có sự tưởng nhớ đến người. Nhiều đứa con nghĩ rằng ra ba ba ba đang trao những lời chỉ dẫn anh. Không phải như thế, chỉ sếp ba bà mới chịu trách nhiệm. Khi chúng liên tục trở nên ý thức cơ thể, chúng tiếp tục nhìn vào người này. Sếp ba bà là vị khách vĩ đại đến thế. Thay vào đó, những nhân viên đường sắt vừng vừng không nhận ra người. Làm sao họ có thể nhận ra hoặc hiểu về đứng vô thể? Người không thể ngã bệnh. Vì vậy, lý do nào mà có bệnh tật đây? Chính người này mới mắc bệnh. Họ có thể biết gì về đứng mà ở trong người này? Con cũng hiểu điều này theo thứ hạng. Đứng ấy là người cha của tất cả các linh hồn. Người này là người cha của nhân loại. Hai người cha này đã trở thành vị lữ khách vĩ đại. Người cha nói bất cứ chuyện gì xảy ra, nó đều được ấm định trong vợ kịch. Ta bị ràng buộc bởi vợ kịch này. Bởi vì vợ kịch được định sẵn, cho nên ta không thể làm gì với nó. Mà nhà thì cũng thật mạnh mẽ. Cả drama và dravan đều có phần vai. Nếu dravan là ai đó sống trong vợ kịch này, thì hắn ta cũng sẽ nói. Ta cũng đến theo vợ kịch. Đây là vợ kịch về hạnh phúc và đau khổ. Hạnh phúc thì ở trong thế giới mới kia, còn đau khổ thì ở trong thế giới cũ này. Trong thế giới mới kia chỉ có một vài người, trong khi trong thế giới cũ này có rất nhiều người. Họ chỉ câu gọi đến người cha đứng thanh lọc đến và thanh lọc cho thế giới. Do từng có thật nhiều hạnh phúc trong thế giới thanh khí, cho nên họ mới câu gọi người từ chú kỳ này đến chú kỳ khác. Người cha trao niềm hạnh phúc cho mọi người, sau đó người ra đi. Phần vai này lặp lại một lần nữa. Thế giới sẽ không bao giờ kết thúc. Thế giới này không thể nào kết thúc. Đại dương thì cũng ở trong thế giới này. Đây là phần thứ ba. Họ nói thế giới sẽ bị ngập lụt. Có nước và chỉ có nước ở khắp mọi nơi, tuy nhiên trái đất thì là mục sang. Cũng có nước. Mục sang này, trái đất này thì không bao giờ có thể bị hủy. Nước thì cũng ở trên tầng này. Tuy nhiên, tầng hai và tầng thứ nhất, nghĩa là vùng tinh tế và thế giới vô thể, thì không có nước. Thế giới vô hạn này có ba tầng. Không ai ngoài trừ các con biết được điều này. Con hãy nói với mọi người phía cạnh hạnh phúc này với thật nhiều niềm vui, ký ức về niềm vui sưu giác quan này. Chỉ được nhớ đến về những ai hoàn toàn thấy đầu, những ai gắn mình vào công việc phục vụ suốt cả ngày lẫn đêm, không làm bất cứ điều gì khác, ngoài từ công việc phục vụ, thì trải nghiệm rất nhiều hạnh phúc. Có một số này, người ta thức suốt cả đêm. Tuy nhiên, khi linh hồn mệt, thì linh hồn phải đi ngủ. Khi linh hồn đi ngủ, cơ thể cũng đi ngủ. Nếu linh hồn không ngủ, thì cơ thể cũng không ngủ. Chính linh hồn trở nên mệt mỏi. Tài đã nói, hôm nay tôi thật sự mệt. Đó là linh hồn. Con phải giữ mình ý thức linh hồn. Chỉ trong việc này, con mới phải nỗ lực. Nếu con không nhớ đến người cha, và không ở trong ý thức linh hồn, thì những mối quan hệ thuộc về cơ thể của con bắt đầu được nhớ đến. Người cha nói, con đã đến đây trừng trụi, con phải quay trở về trừng trụi. Hãy quên đi những mối quan hệ thuộc về cơ thể kia. Nhớ đến ta trong khi con đang sống trong những cơ thể kia, rồi con sẽ trở nên hoàn toàn thành phít. Người cha là đứng toàn năng, vĩ đại. Không ai, ngoài từ các con, biết về người. Người cha nói, ta là chủ tệ của người nghèo. Tất cả đều bình thường. Đứng thanh lọc, người cha đã đến. Nếu họ biết điều này, thì ai mà biết được Đảng Đông, Đồng đến thế nào, sẽ đến. Khi những người quan trọng đến đây, có Đảng Đông, vì thế, theo vừa kịch, phần vai của Đồng ấy thì thâm nặng. Khi con tiến bộ hơn, sức ảnh hưởng của con dần dần gia tăng, và sự hùi diệt sẽ diễn ra. Không phải nà, mọi người đều có thể gặp ngỡ ba ba. Họ nhớ đến người cha, vì thế họ sẽ nhận được lời giới thiệu về người. Phần còn lại thì sẽ không thể đến đây. Chẳng hạn như, nhiều đứa con gái ở trong ràng buộc thì không thể nào gặp ba ba. Chúng chịu đựng rất nhiều sự tấn công. Con người không thể từ bỏ thói tật. Vì thế, họ hỏi, thế giới sẽ tiếp tục như thế nào nếu không có thói tật? À, nhưng đánh nặng của thế giới ở trên người cha hay ở trên con? Nếu họ biết về người cha, thì họ sẽ không đặt ra những câu hỏi như thế. Con hãy nói với họ rằng, ít ra trước tiên hãy nhận ra người cha, rồi bạn sẽ dần biết được mọi điều. Con cần đến những cách thức khéo léo để giải thích tại sao. Gửi đến những đứa con giấu yêu ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu nay mới tương lai được. Đồ nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, bạc đa đa, người cha linh hồn củi chào những đứa con linh hồn. Trong âm thực hành, ý thứ nhất, liên tục ở trong sự tự nhớ đến người cha đến tuổi cao. Đừng nhìn vào cơ thể có thể bị hoài nghiệt của bất kỳ ai, mà hãy nỗ lực để trở nên ý thức linh hồn. Giữ lấy tấm yếu đồ tự nhớ một cách trung thực. Ý thứ hai, gắn mình vào việc phục vụ cả ngày lẫn đêm, theo đó trải nghiệm niềm hạnh phúc vô hạn. Hãy giải thích với niềm hạnh phúc, bí mật về ba thế giới cho mọi người. Có niềm tin không bị giãn đoạn vào sư ba ba trao và tiến về phía trước. Đừng e sợ khi trận lại đến. Sư ba ba chịu trách nhiệm, vì thế đừng đi ngơ về bất cứ điều gì. Lời chúc phúc, mong con may mắn rất muôn triệu lần và trải nghiệm có quyền đối với mọi thành quả vào khoảng thời gian hướng thượng này. Các con, những đứa con may mắn, nhận kiếp sinh vào khoảng thời gian hướng thượng này. Thì trải nghiệm sự thuộc về, ngay cả khi con nhận lấy kiếp sinh với cái chạm của chư kỳ trước. Con có quyền đối với mọi tài sản ngay khi con nhận lấy kiếp sinh. Giống như cả cái cây hoa vào hạt giống, tương tự như vậy các con những linh hồn đến vào khoảng thời gian số một cũng trải nghiệm được. Kho báu là mọi loại thành quả ngay khi con đến. Con sẽ không bao giờ nói rằng con trải nghiệm được niềm hạnh phúc chứ không có bình an, hoặc là con trải nghiệm bình an chứ không có sức mạnh. Con được đông đầy mọi trải nghiệm. Khẩu Hiệu Để con có thể trao đi trải nghiệm về sự mát lành dưới cái bóng của hạnh phúc, hãy trở nên trong sạch và khiêm túng. Hãy yêu sự cô tịch, đón nhận sự thống nhất và tập trung. Nhưng ai có mọi mối quan hệ với một đấng duy nhất và trải nghiệm mọi loại ngọt ngào từ đấng ấy thì sẽ yêu sự cô tịch. Bởi vì con có thể trải nghiệm mọi sự ngọt ngào từ một đấng duy nhất cho nên không cần gì phải đi vào những hướng khác. Chỉ cần nhớ một từ, toàn bộ kiến thức này, nhận thức, mối quan hệ và trạng thái của con được bao gồm trong đó. Cùng với điều đó, mọi thành quả của con trở nên thật rõ ràng thông qua chỉ một từ ấy. Hãy có sự tự nhớ đến một đấng duy nhất và có trạng thái liên tục. Kiến thức mà con nhận được là để nhớ đến một đấng duy nhất và thành quả con nhận được cũng là liên tục.

Listen Next

Other Creators