Home Page
cover of sakar murli 29 10 2024
sakar murli 29 10 2024

sakar murli 29 10 2024

Murli VNMurli VN

0 followers

00:00-27:42

Nothing to say, yet

Podcastspeechclickingnarrationmonologuemale speech

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

Shakyamuni ngày 29 tháng 10 năm 2024 Trọng tâm, con ngọt ngào hãy loại bỏ rác rưỡi thổi tật ra khỏi con đinh hồn và trở thành bụng hoa thanh khiết. Chỉ bằng cách tưởng nhớ đến cha mà mọi rác rưỡi sẽ được loại bỏ. Câu hỏi Những đứa con trở nên thanh khiết phải nói theo gương cha trong một khía cạnh nào? Câu trả lời Người cha thì cực kỳ thanh khiết và không trộm lẫn những linh hồn trở nên ô trọc với rác rưỡi. Người giữ mình thật là thiên liên. Tương tự như vậy, những đứa con đang trở nên thanh khiết phải nói theo gương cha đừng nhìn điều quỷ. Ông sẵn tiện. Người cha ngồi bên và giải thích cho các con. Cả hai đều là cha. Một là người cha linh hồn, còn người kia là người cha hữu hình. Cơ thể của cả hai là một. Vì thế, cứ như thế, hai người cha đang giải thích. Mặc dù người này giải thích và người kia hiểu, nhưng vẫn sẽ được báo rằng cả hai đều đang giải thích. Có quá nhiều dơ bẩn đã tích tụ bên trong linh hồn nhỏ xíu. Có quá nhiều mất mát khi dơ bẩn tích tụ. Lời và lỗ này được nhìn thấy khi linh hồn ở trong cơ thể của mình. Con biết rằng khi chúng ta, những linh hồn, trở nên thanh khiết, chúng ta sẽ nhận được cơ thể thanh khiết như cơ thể của Lakshmi và Narayan. Giờ đây, quá nhiều dơ bẩn tích tụ trên linh hồn. Khi mật ong được thu thập, thì nó được lọc. Nhiều tạp chất được loại bỏ và mật ong sạch được tắt riêng ra, linh hồn cũng trở nên thật dơ bẩn. Linh hồn này đã từng sạch, hoàn toàn thanh khiết, cơ thể của ông ấy từng xinh đẹp. Con hãy nhìn xem, cơ thể của Lakshmi và Narayan xinh đẹp như thế nào? Con người chỉ tôn thờ cơ thể, chứ họ không nhìn thấy linh hồn. Họ không có sự nhận biết về linh hồn. Ban đầu, linh hồn từng là xinh đẹp, linh hồn nhận được cơ thể thanh khiết. Còn giờ đây, con cũng mong muốn được trở nên giống như họ. Vì thế, các con, những linh hồn, phải trở nên thanh khiết như thế. Linh hồn được bảo là hoàn toàn ô trọng, bởi vì linh hồn đầy rác rưỡi. Linh hồn có rác rưỡi là ý thức cơ thể, cũng như rác rưỡi là sắc dục và tức giận. Để loại bỏ rác rưỡi ra khỏi thứ gì đó, khi nó được lọc. Khi thứ gì đó được lọc, màu sắc của nó thay đổi. Nếu con ngồi và suy nghĩ về điều này thật tốt, con sẽ cảm nhận được rằng có quá nhiều rác rưỡi bên trong con. Có sự tồn tại của Rabban bên trong linh hồn. Bằng cách, ở trong sự tưởng nhớ đến người cha vào lúc này, rác rưỡi sẽ được loại bỏ. Việc này cũng cần có thời gian. Người cha giải thích, do có ý thức cơ thể, cho nên có nhiều rác rưỡi thói tật. Rác rưỡi tức giận không hề thua kém. Cứ như thế, cái người nóng giận bị thiêu đốt từ bên trong. Tin của người ấy bừng cháy do điều này hoặc điều kia. Gương mặt của người ấy cũng trở nên đỏ lừ như đồng. Các con, những linh hồn, giờ đây điều sanh, con đã bị thiêu đốt. Giờ đây con biết có bao nhiêu rác rưỡi trong linh hồn. Có rất ít người hiểu được những điều này. Những bông hoa hạn nhất được cầm đến cho điều này. Bây giờ có nhiều điểm yếu. Con phải loại bỏ tất cả những điểm yếu kia đi và trở nên hoàn toàn thanh khiết. Lakshmi và Nara này thật thanh khiết. Thật ra, không ai có quyền chạm đến họ. Những người Âu Trọng không thể đi và chạm đến những phó tửng thần thanh khiết hướng thường như thế. Họ không xứng đáng để chạm vào những vị thần thanh khiết. Không ai có thể chạm vào Shiva. Người là đứng vô thể, vì thế người không thể được chạm đến người ta thanh khiết nhất. Con người giữ lấy hình ảnh thật to của người, bởi vì không ai có thể chạm đến những điểm nhỏ xíu như thế. Khi linh hồn đi vào cơ thể, cơ thể lớn lên, linh hồn không trở nên to hơn hay nhỏ hơn. Đây là thế giới của rác rưỡi. Có quá nhiều rác rưỡi trong linh hồn. Shiva ba thì thật thiên linh. Ngư thì thật thanh khiết. Ở đây, mọi người được làm cho trở nên giống như nhau. Thậm chí, người ta còn nói với nhau rằng, nhà người giống như xuất vật. Kiểu ngôn ngữ như thế thì không được sử dụng trong thời kỳ vang. Giờ đây, các con, những linh hồn, cảm nhận được rằng quá nhiều dơ bẩn, tích tụ ở trên con. Linh hồn không còn xứng đáng. Có sự tưởng nhớ đến người cha nữa. Mà nhà cũng xem linh hồn là không xứng đáng, và gạt chúng sang một bên. Người cha thì thật thiên linh. Con hãy nhìn xem, chúng ta, những linh hồn, đã trở thành gì? Từ trạng thái chúng ta từng là. Giờ đây, người cha giải thích. Con đã câu gọi đến ta, hãy đến và làm cho linh hồn trở nên thanh khiết. Linh hồn chữa đầy rác rưỡi. Không phải tất cả những bông hoa trong khu vườn đều là hàng nhất. Chúng có thứ hạn. Người cha là chủ nhân của khu vườn. Linh hồn trở nên thật thanh khiết, rồi sau đó linh hồn trở nên thật dơ bẩn. Linh hồn trở nên giống như dai. Có rác rưỡi, ý thức cơ thể, sắc dục và tức giận ở bên trong linh hồn. Con người có quá nhiều tức giận bên trong họ. Khi con trở nên thanh khiết, con sẽ không cảm thấy muốn nhìn vào gương mặt của bất kỳ ai. Đừng nhìn như quỷ. Thậm chí con không được nhìn vào những người ô trọng. Khi linh hồn trở nên thanh khiết và nhận được cơ thể mới thanh khiết, Linh hồn không nhìn thấy bất kỳ rác rưỡi nào. Cả thế giới rác rưỡi này kết thúc. Người cha giải thích con đã trở nên thật rác rưỡi bằng cách trở nên ý thức cơ thể. Con đã trở nên ô trọng. Những đứa con cầu gọi, Ba ba ơi, con có tính quỷ tức giận bên trong con. Ba ba ơi, con đã đến với người để trở nên thanh khiết. Con biết rằng người cha thị mãi mãi thanh khiết. Có người làm ô danh đứng toàn năng tuổi cao quá nhiều bằng cách gọi người là hiện diện ở khắp mọi nơi. Con cũng chán ghét chính mình thật nhiều bởi vì con có thể thấy con từng là gì và giờ con đã trở thành gì. Chỉ các con mới giữ những điều này. Không ai khác có thể giải thích mục tiêu và mục đích này ở bất kỳ cuộc tù họp tâm linh nào khác hay trường đại học nào khác. Giờ đây con hiểu linh hồn tiếp tục tức tủ rác như thế nào. Đã có sự suy giảm hai cấp độ, sau đó là bốn cấp độ, linh hồn tiếp tục chất đầy rác rửa theo cách này. Đây là lý do vì sao linh hồn được gọi là hoàn toàn ô trọng. Một số bị thư đốt bởi tham nam, một số thì bị thư đốt bởi đắn kết và chép đi. Chúng sẽ bị thư đốt và chép đi trong trạng thái ấy. Giờ đây con phải cởi bỏ cơ thể của con trong sự tưởng nhớ đến Sipapa, đứng đang làm cho con trở nên giống như họ. Người cha đã làm cho Laphmi và Narayan trở nên như thế. Vì vậy con phải giữ mình thật cẩn thận. Nhiều cơn bão sẽ đến, chỉ có những cơn bão của Mai Nha, không có cơn bão nào khác. Tương tự như vậy. Người ta có câu chuyện kể về Hanuman trong kinh sách. Họ nói Thượng Đế đã tạo ra kinh sách. Thượng Đế nói cốt lõi của mọi kinh sách, kinh vệ đa. Thượng Đế cho ban sự cứu rỗi. Thế thì tại sao người lại cần viết ra kinh sách? Người cha nói đừng nghe điều quỷ, đừng nghe điều xấu. Con không thể nào trở nên hướng thường thông qua những kinh sách kia. Ta thì tách biệt với tất cả những thứ ấy. Không ai nhận ra ta, không ai biết được người cha là gì. Người cha biết. Ai làm công việc phục vụ của người nghĩa là chỉ có những ai trở nên nhân đức, mang lại lợi ức cho người khác thì mới leo lên trái tim của người cha. Một số người thậm chí còn không biết về công việc phục vụ. Con đã nhận được kiến thức về việc xem con là linh hồn và nhớ đến người cha. Mặc dù các con những linh hồn trở nên thanh khí, nhưng cơ thể của con thì vẫn ô trọng. Có sự khác biệt như ngày và đêm giữa hoạt động của những linh hồn thanh khí và hoạt động của những linh hồn không trở nên thanh khí. Cũng có thể được biết từ hoạt động của họ. Không có cái tên nào được đề cập đến. Nếu tên của chúng được đề cập đến, chúng có thể trở nên còn tệ hơn. Giờ đây con có thể thấy sự khác biệt giữa việc con từng là gì và giờ con phải trở thành gì. Vì thế con phải tha suy mát, toàn bộ rác rưỡi, đục chất đầy bên trong con phải được loại bỏ. Trong mối quan hệ đời thường cũng thế, người cha đời thường chán ngấy những đứa con của ông ấy nếu như chúng trở nên thật dơ bẩn. Ông ấy sẽ nói rằng tốt hơn hết là ông ấy không có đứa con như thế. Có hương thơm trong khu vườn hoa, tuy nhiên theo vời kịch thì cũng có cả rác. Thậm chí không ai muốn nhìn vào bông hoa hôi, tuy nhiên khi con đi vào khu vườn, ánh nhìn của con sẽ hướng đến tất cả những bông hoa. Đinh hồn sẽ nói người này là bông hoa thế này, người kia. Con sẽ thưởng thức hương thơm từ bông hoa đẹp. Người cha cũng nhìn xem một số linh hồn ở trên cuộc hành hương tưởng nhớ được bao lâu. Chúng đã trở nên thanh phiết như thế nào? Chúng làm cho người khác trở nên thanh phiết giống như chúng như thế nào? Và chúng truyền đạt bao nhiêu kiến thức này? Điều chính yếu đó là trở nên mon monopause. Người cha nói con hãy nhớ đến ta, rồi con sẽ trở thành bông hoa thanh phiết. Lakshmi và Narayan từng là bông hoa thanh phiết. Siddhartha vẫn thương liên hơn cả Lakshmi và Narayan. Con người không biết rằng Siddhartha đã làm cho Lakshmi và Narayan trở nên như thế. Con biết rằng họ đã trở nên như thế bằng cách thực hiện nỗ lực này. Người cha giải thích thật nhiều. Trước tiên con phải ở trên cuộc hành hương tưởng nhớ, để rồi rác rưỡi có thể được loại bỏ, và các con, những linh hồn, có thể trở nên thanh phiết. Nhiều người đến với con ở các bảo tàng, v.v. Con phải có thật nhiều niềm thích thú với việc làm phục vụ. Con không được từ bỏ sự phục vụ và đi ngủ, con phải giữ mình thật chính xác trong công việc phục vụ. Con dành ra thời gian để nghỉ ngơi, kể cả ở bảo tàng. Cái cổ họng của con trở nên mệt lã, và con phải ăn. Nhưng cả ngày lẫn đêm, con nên có lông nhiệt tình ở bên trong con, để chỉ đường cho bất kỳ ai đến. Nếu mọi người đến vào lúc con đang dùng bữa, thì con phải hiền nhịn với họ trước, rồi sau đó con mới ăn. Con nên là người làm công việc phục vụ như thế. Một số người có quá nhiều ý thức cơ thể, và chúng trở thành chú tể ưa thích sự nghỉ ngơi. Người cha phải nói với con rằng, con hãy từ bỏ cái kiểu chú tể này. Người cha cũng sẽ trao cho con linh ảnh. Con hãy nhìn vào vị trí của con. Từ con cắm, cây rượu, ý thức cơ thể vào chân con. Nhiều đứa con bị nặng với ba ba. Ồ, đây là cổ xe của sếp ba ba, và cổ xe này được chăm sóc. Ở đây có một số đứa uống rất nhiều thuốc từ bác sĩ. Ba ba nói, con phải giữ cho cơ thể của con khỏe mạnh, nhưng con cũng phải nhìn vào trạng thái của con. Nếu con ăn trong sự tưởng nhớ đến ba ba, không thứ gì sẽ làm cho con bị tổn hại. Bằng cách có sự tưởng nhớ, con sẽ được đông đầy sức mạnh. Thức ăn của con sẽ trở nên thật thành phí. Tuy nhiên, con chưa có được trạng thái như thế. Ba ba nói, thức ăn được chuẩn bị bởi các Brahmin là cao cú nhất. Nhưng đó chỉ khi mà thức ăn được chuẩn bị trong khi ở trong sự tưởng nhớ. Bằng cách chuẩn bị thức ăn trong sự tưởng nhớ, những ai chuẩn bị thức ăn sẽ nhận được lợi ích, và người ăn vào cũng sẽ nhận được lợi ích. Có nhiều người giống như hoa hôi. Những con người tội nghiệp kia sẽ đạt được vị trí nào? Người cha có lòng nhân tự dành cho chúng. Tuy nhiên, điều này cũng được ẩn định. Người nào đó trở thành người hậu. Con không được trở nên hạnh phúc với điều đó. Thậm chí một số đứa con còn nghĩ, con phải trở nên như thế thôi. Thay vì trở thành người hậu, thì tốt hơn hết. Con hãy trở nên giàu có, rồi sau đó con sẽ có thể có được người hậu. Người cha nói, hãy liên tục chỉ nhớ đến ta, và đạt được niềm hạnh phúc bằng cách nhớ đến ta. Các tiến đồ ngồi và tạo ra chữ hạt, để lần. Đó là công việc của các tiến đồ. Người cha chỉ nói, hãy xem con là linh hồn và nhớ đến cha. Đó là tất cả. Con không phải tụng niệm câu mantra nào hoặc lân trang hạt. Con phải biết về người cha và nhớ đến người. Con không phải nói bà bà bà bà bằng cái miệng của con. Con biết rằng người là người cha vô hẹn của chúng ta, những linh hồn. Bằng cách nhớ đến người, chúng ta sẽ trở nên hoàn toàn thanh khiết. Nghĩa là chúng ta, những linh hồn, sẽ trở nên thanh khiết. Điều này thật dễ dàng. Tuy nhiên, đây là chiến trường. Con phải chiến đấu với bà nhà. Bà ấy liên tục làm giãn đoạn trí tuệ kết nối của con. Ai đó càng có trí tuệ, có tình yêu thương vào khoảng thời gian nguyện dịp, thì người ấy càng đạt được vị trí cao. Con không được nhớ đến bất kỳ ai ngoại trừ một đứa duy nhất. Vào chiếc kỳ trước cũng thế. Những người như thế xuất hiện và trở thành những hạt trong chuỗi hạt chiến thắng. Chuỗi hạt của Rudra chính là các Brahmin, những người thuộc về dòng tộc Brahmin, những người nỗ lực thâm lặng thật nhiều. Kiến thức này thi thâm lặng. Người cha biết, mỗi một người thật tốt. Nhưng ai được xem là thật giỏi, tình này hôm nay không còn ở đây nữa. Có quá nhiều ý thức cơ thể. Và chúng không thể có sự tự nhớ đến người cha, mà gia vạ chúng thật mạnh. Có vài người mà chữ hạt có thể được tạo ra từ chúng. Vì thế, người cha vẫn giải thích cho các con rằng, hãy tiếp tục nhìn vào bản thân, xem con từng là những vị thần thanh khí kia như thế nào. Rồi từ đó con đã trở nên rác rưỡi ra sao. Bây giờ con đã tìm thấy sự ba ba, vì thế con phải theo những lời chỉ dẫn của người. Con không được nhớ đến con người có cơ thể. Con không được nhớ đến bất kỳ ai khác. Thậm chí, con không được những bức hình của bất kỳ ai. Hãy có sự tự nhớ đến một sự ba ba mà thôi. Sự ba ba thì không có cơ thể của riêng người. Ta mượn lấy cơ thể này tạm thời. Người đổ lực thật nhiều để làm cho con trở thành thánh thần, giống như Lakshmi và Narayan. Như cha nói, con mời ta đi vào thế giới ô trọng này. Ta thanh lọc cho con. Thậm chí, con còn không mời ta đi vào thế giới thanh khí nữa. Người sẽ an vi ở đó. Công việc phục vụ của người là thanh lọc cho mọi người. Người cha biết rằng, con đã bị thiêu đốt đến mức con trở nên giống như thang. Người cha đã đứng để làm cho con trở nên xinh đẹp. Gửi đến những đứa con dấu yêu ngọt ngào nhất đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lấy được. Đổi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, ba ba đà, người cha linh hồn, cuối chào những đứa con linh hồn. Trong tâm thực hành, ý thứ nhất, giữ mình chính phát trong việc làm phục vụ. Có lòng nhiệt tình dành cho phục vụ cả ngày lận đêm. Đừng bao giờ từ bỏ việc phục vụ và đi nghỉ nơi. Trở nên nhân đức như người cha. Ý thứ hai, trở thành người với trí tuệ yêu thương bằng cách nhớ đến mục đứng duy nhất và lại bỏ rác rưỡi ra khỏi con. Trở thành bông hoa tỏa ngát hương thơm. Đừng gắn kết trái tim con với thế giới rác rưỡi này. Lời chúc phúc, mong con ổn định tâm trí và trí tuệ của mình trên chiếc ghế của trạng thái hướng thường và trở thành hiện thân của Tapasya. Tapasvi luôn thực hiện Tapasya trong khi yên vị ở vị trí này hay vị trí khác. Chiếc ghế của con, linh hồn Tapasvi, là trạng thái thiên thân ổn định. Ổn định bản thân trong trạng thái hướng thường này nghĩa là ngồi trên chiếc ghế của con. Cơ thể thì ngồi trên chiếc ghế vật chất, còn con thì đặt tâm trí và trí tuệ ở trên chiếc ghế hướng thường này. Nhưng Tapasvi kia đứng trên vụt chân trong khi con ổn định bản thân trong trạng thái liên tục và ổn định. Của họ là Hatha Yoga trong khi của con là Yoga dễ dàng. Hậu Hiệu Các con, những đứa con của người cha đã như yêu thương, giữ mình tràn đầy như dòng sông hàng của tình yêu thương. U Sáti

Listen Next

Other Creators