Home Page
cover of sakar murli 30 09 2024
sakar murli 30 09 2024

sakar murli 30 09 2024

Murli VNMurli VN

0 followers

00:00-29:52

Nothing to say, yet

Podcastspeechnarrationmonologuemale speechman speaking
0
Plays
0
Shares

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

SACAMBULI, NGAY 30 THÁNG 9 NĂM 2024 TRONG TÂM Con ngọt ngào, hãy quan tâm đến việc sạc biên cho mình. Đừng làm phí thời gian của con để nghĩ về người khác. Xây nghiền những thành phần của riêng con và trở nên hầng hoang xây xưa. Câu hỏi, tại sao cần có người cha giải thích chi tiết mọi điều cho con và dành cho con nhiều thời gian, mặc dù kiến thức này chỉ mất một giây? Câu trả lời, bởi vì người cha thấy được. Có bất kỳ sự cải thiện nào ở con sau khi trao cho con kiến thức này hay không? Sau đó, người tiếp tục trao kiến thức này cho sự cải thiện diễn ra ở bản thân con. Người trao kiến thức về hạt giống và toàn bộ cái cây. Chính vì điều này nên người được gọi là Đại Dương Kiến Thức. Nếu người ra đi sau khi trao cho con câu mantra trong vòng một giây, người sẽ không nhận được tước hiệu là Đại Dương Kiến Thức. Ổn, sạch định, người cha tâm linh ngồi đây và giải thích cho các con, những đứa con tâm linh. Trên con đường thờ cúng, mặc dù người ta thờ người cha tối cao, linh hồn tối cao Shiva, nhưng trí tuệ của họ nhận thức tước rằng người đã từng ở đây và đã ra đi. Bất cứ nơi nào họ nhìn thấy linh gam, họ thờ linh gam, con hiểu rằng Shiva cứ ngủ ở vùng tối cao. Người đã đến và đã ra đi, đây là lý do vì sao họ tạo ra ký ức về người và thờ hình ảnh ấy. Khi còn nhớ đến người, chắc chắn điều này đi vào trí tuệ của con, rằng người là vô thể, người là cư dân của vùng tối cao. Họ gọi linh gam là Shiva và tôn thờ linh gam. Họ đi đến định thờ, cuối đầu trước linh gam. Họ dâng sữa, nước, trái cây cho linh gam, nhưng đó là không sống. Họ tiếp tục thờ hình ảnh không sống. Giờ đây con biết rằng đứng ấy là đứng sống động. Và nơi cư ngủ của người là vùng tối cao. Khi những người kia tôn thờ người, trí tuệ của họ nhận thức được rằng người là cư dân của vùng tối cao. Người đã từng đến và đã ra đi, đó là lý do vì sao những hình ảnh ấy đã được tạo ra. Và đó cũng là lý do vì sao họ tôn thờ những hình ảnh ấy. Những bức tranh kia không phải là Shiva. Đó chỉ là hình ảnh về người mà thôi. Tương tự như thế, con người tôn thờ những vô tường thần. Là những hình ảnh không sống. Đó không phải là những thực thể sống. Tuy nhiên họ không hiểu những thực thể sống kia đi đâu. Chắc chắn họ phải nhận lấy kiếp tái sinh và đi xuống. Giờ đây con đã nhận được kiến thức này. Con hiểu rằng tất cả những người thần xứng đáng được tôn thờ kia đã tiếp tục nhận kiếp tái sinh. Tất cả các linh hồn đều là như nhau. Tên gọi linh hồn thì không thay đổi. Nhưng tên gọi của cơ thể thì thay đổi. Mỗi một linh hồn đều ở trong cơ thể này hoặc cơ thể khác. Chắc chắn linh hồn phải nhận lấy kiếp tái sinh. Ai là người đầu tiên cùng với cơ thể thì được tôn thờ như là Lakshmi và Narayan trong thời kỳ vàng. Giờ đây con có suy nghĩ về kiến thức mà người cha trao cho con. Con hiểu rằng hình ảnh con từng tôn thờ đó là hình ảnh số một. Lakshmi và Narayan này đã tồn tại trong hình dáng sống. Họ đã tồn tại ở đây, ở Bharat. Nhưng giờ họ không còn ở đây nữa. Con người không hiểu rằng bằng cách nhận lấy kiếp tái sinh, Lakshmi và Narayan nhận lấy tên gọi và hình dáng khác. Tiếp tục diễn phần vai của họ trong suốt 84 kiếp. Không ai trong số họ nghĩ về những điều này. Chắc chắn Lakshmi và Narayan đã tồn tại trong thời kỳ vàng, còn giờ thì họ không còn ở đây nữa. Thậm chí không ai có thể hiểu điều này. Giờ đây con biết rằng theo kế hoạch trong vợ kịch, chắc chắn họ sẽ đi vào hình dáng sống. Những suy nghĩ này không đi vào trí tuệ của con người. Chắc chắn họ hiểu rằng Lakshmi và Narayan từng tồn tại. Giờ đây hình ảnh không sống về họ đang tồn tại. Nhưng nó không đi vào trong trí tuệ của bất kỳ ai rằng. Nhưng thực thể sống ấn đã đi đâu? Người ta nói về kiếp tái sinh và 8,4 triệu kiếp. Chỉ con mới biết rằng con người chỉ nhận 84 kiếp, chứ không phải là 8,4 triệu kiếp. Người ta thờ Dramachandra, nhưng họ không biết Drama đã đi đâu. Con biết rằng linh hồn suy Drama chắc chắn phải nhận lấy kiếp tái sinh. Linh hồn ấy rớt kỳ thi ở đây. Tự nhiên chắc chắn người ấy phải tồn tại trong hình dáng này hay hình dáng khác. Chính là ở đây người ấy tiếp tục nỗ lực. Tên gọi Drama được làm cho rạng nhanh thật nhiều. Vì thế linh hồn ấy chắc chắn sẽ phải đến và nhận lấy kiến thức này. Giờ đây, do con người không biết điều gì cả, cho nên con phải gạt dưới ảnh kia sang một bên. Thời gian bị lãng phí bằng cách đi vào những chuyện như thế. Tại sao con không sử dụng thời gian của mình theo cách hiểu ích, thay vì là tiêu tốn nó theo cách như thế. Mỗi người các con phải sạc pin cho mình, cho sự tiến bộ của bản thân con. Suy nghĩ về chuyện khác, tức là nghĩ về người khác. Giờ đây có phải nghĩ về bản thân. Tôi nên nhớ đến người cha. Chắc chắn những người khác cũng đang học. Họ phải sạc pin cho họ. Mỗi người các con phải sạc pin cho chính mình. Được bảo rằng, con hãy nhìn những thành phần của riêng con, và con sẽ cảm thấy hờn hoàng sang xưa. Người cha từng nói, khi con là hoàn toàn thanh khiết, vị trí của con đã từng rất cao. Giờ đây, con hãy nỗ lực một lần nữa. Nhớ đến ta, rồi tội lỗi của con sẽ được gột bỏ. Có đứt đến này, con sẽ trở nên hoàn toàn thanh khiết bằng cách nghĩ về những điều này. Bằng cách nghĩ về. Narayan. Chúng ta sẽ trở thành Narayan. Nhưng ai nhớ đến Narayan vào khoảnh khắc sau cùng thì? Con phải nhớ đến người cha. Thông qua đó, tội lỗi của con có thể được cắt bỏ. Sau đó, con có thể trở thành Narayan. Đây là phương cách cao nhất để thay đổi từ con người bình thường trở thành Narayan. Sẽ không chỉ có một người trở thành Narayan. Cả trường đại trở nên như thế này. Người cha làm cho con thực hiện nỗ lực cao quý nhất. Đây là kiến thức Rasayuga. Con phải trở thành chủ nhân của cả thế giới. Con càng nỗ lực, chắc chắn sẽ càng có nhiều lợi ích. Trước hết, con hãy có niềm tin rằng con là linh hồn. Thậm chí một số người viết ra rằng linh hồn nào đó đang nhớ đến người. Linh hồn viết thông qua cơ thể. Linh hồn có sự kết nối với sự ba ba. Tôi, linh hồn này, có cơ thể với tên gọi và hình dáng nào đó. Chắc chắn con phải nói điều này. Bởi vì những tên gọi khác nhau được đặt cho cơ thể, được nhận lấy bởi linh hồn. Tôi, linh hồn này, là con của người. Và tên gọi cho cơ thể của linh hồn này là gì đó. Tên gọi của linh hồn thì không bao giờ thay đổi. Tôi, linh hồn này, có cơ thể thế này, thế kia. Cơ thể chắc chắn phải có tên gọi. Nếu không, sẽ không có bất kỳ sự tương giao nào. Ở đây, người cha nói, ta tạm thời đi vào cơ thể của drama này. Người cục giải thích cho linh hồn của người này, ta đã đến để dạy cho con thông qua cơ thể này. Đây không phải là cơ thể của ta. Ta đã đi vào cơ thể này. Sau đó, ta sẽ quay trở về vùng đất của ta. Ta đã đến để trao cho con câu mantra này. Không phải là ta quay trở về sau khi trao cho con câu mantra. Không. Ta phải xem có sự cải thiện đến mức độ nào ở các con. Rồi sau đó, ta tiếp tục trao cho con những lời dạy cho sự cải thiện của con. Nếu người ra đi sau khi trao cho con kiến thức trong vòng một giây, người sẽ không được gọi là đại nhân kiến thức. Đã lâu lắm rồi, tuy nhiên người vẫn tiếp tục giải thích cho con. Có những điểm chi tiết về cái cây và về con đường thờ cúng mà phải được hiểu. Người giải thích cho con một cách chi tiết. Sĩ có nghĩa là Man Madapa. Tuy nhiên, người không chỉ nói câu này rồi ra đi. Người cũng phải trao cho con sự nuôi dưỡng. Một số đứa con nhớ đến người cha, sau đó biến mất. Linh hồn như thế, ưng là người học rất tốt. Người ấy sẽ nhớ đến điều đó. Một số đứa con lâu năm đã từng rất giỏi. Tuy nhiên, Maya đã nuốt trực chúng. Rất nhiều người đã đến vào lúc ban đầu. Họ đã đến, ngay lập tức đi vào lòng của người cha, và lo luyện Pathi đã được tạo ra. Mọi người thử vận bay của mình trong đó. Tuy nhiên, trong khi họ cố gắng, thì Maya hoàn toàn thổi bay họ đi. Họ không thể nào ở lại. Điều tương tự như vậy sẽ diễn ra sau năm nghìn năm. Rất nhiều người đã ra đi. Một nửa cái cây chắc chắn đã ra đi. Cái cây đã tăng trưởng, nhưng những người cũ đã rời đi. Con có thể hiểu rằng, một số người trong đó chắc chắn sẽ quay lại để học ở đây một lần nữa. Họ sẽ nhớ rằng, họ đã học với người cha. Họ đã bị đánh bại trong khi những người khác vẫn còn đang tiếp tục học cùng với người. Rồi sau đó, họ sẽ lại đi trên cảnh đồng một lần nữa. Bà bà sẽ cho phép họ đến. Hãy để họ đến và nỗ lực lần nữa. Họ sẽ nhận được vị trí tốt này hoặc vị trí tốt khác. Như cha nhắc nhở con, hỡi những đứa con ngọt ngào nhất, hãy liên tục chỉ nhớ đến ta mà thôi, và tội lỗi của con sẽ được cắt bỏ. Con nhớ đến người như thế nào? Con có nghĩ rằng bà bà ở vùng tối cao không? Không, người cha đang ngồi ở đây trong cổ xe này. Tất cả các con đều tiếp tục biết về cổ xe này. Đây là cổ xe may mắn. Người đã đi vào, người nay. Khi con ở trên con đường thở cúng, con từng nhớ đến người trong vùng tối cao. Nhưng con đã không biết chuyện gì sẽ xảy ra bằng cách có sự tưởng nhớ ấy. Giờ đây, đức thân người cha ngồi trong cổ xe này và trao cho con lời suyên mát. Đây là lý do vì sao con hiểu được rằng giờ đây bà bà đang ở thời kỳ chuyển giao hứa hẹn nhất trong vùng đất chết này. Con biết rằng, con không phải nhớ đến drama. Người cha nói, hãy liên tục chỉ nhớ đến ta mà thôi. Ta ở trong cổ xe này, trao cho con tiến thuật này. Ta trao cho con lời giới thiệu về ta, và nói rằng, ta ở đây. Trước kia, con từng nghĩ rằng, người là cư dân của vùng tối cao. Người đã đến và đã ra đi. Nhưng con không biết là khi nào. Mọi người đã đến và đã ra đi. Không ai biết. Tất cả những hình ảnh đã được tạo ra thì đang ở đâu. Nhưng ai ra đi, sau đó lại quay trở về vào đúng thời điểm của mình. Họ tiếp tục diễn những phần vai khác nhau. Chưa ai có thể đi đến thiên đường. Người cha đã giải thích, con phải nỗ lực để đi đến thiên đường. Cũng phải có lúc kết thúc của thế giới cũ và lúc bắt đầu của thế giới mới. Đã được gọi là thời kỳ chuyện giao hứa hẹn nhất. Giờ đây con có kiến thức này, con người không biết điều gì cả. Họ biết rằng, cơ thể bị thiêu đốt và linh hồn ra đi. Bây giờ đây là thời kỳ sắc, vì thế chắc chắn các linh hồn sẽ nhận lấy kiếp tái sinh trong thời kỳ sắc. Khi con ở trong thời kỳ vàng, con nhận lấy kiếp tái sinh trong thời kỳ vàng. Con cũng biết rằng, cả một kho các linh hồn tồn tại trong thế giới vô thể. Điều này ở trong trí tuệ của con. Sau đó, chúng ta đến từ nơi đó, nhận lấy cơ thể ở đây và trở thành con người. Mọi người phải đến đây và trở thành con người, sau đó quay trở về, theo thứ hẹn. Người sẽ không đưa mọi người quay trở về, bởi vì trong trường hợp đó thì sẽ có sự tịch diệt hoàn toàn. Người ta mô tả rằng sự tịch diệt hoàn toàn đã diễn ra, nhưng họ không đưa ra kết quả cho điều đó. Con biết, thế giới này không bao giờ có thể trở nên trống rỗng. Được hát lên rằng, drama đã xa đi, drama, kẻ có, gia đình lớn đã xa đi. Có cộng đồng của drama trên khắp thế giới. Có cộng đồng rất nhỏ của drama. Cộng đồng của drama tồn tại trong thời kỳ Văn và thời kỳ Bạc. Có rất nhiều sự khác biệt. Sau đó, những cặn nhắn khác phức hiện. Giờ đây, con cũng biết về hạt giống và tái cây. Người ta biết mọi điều. Đây là lý do vì sao người tiếp tục nói với con mọi điều. Đây là lý do vì sao người được gọi là đại nhân kiến thức. Nếu chỉ có một điều để người nói, thì kinh sách không thể nào được viết ra. Người cũng tiếp tục giải thích cho con một cách chi tiết về cái cây. Điều chính yếu, môn học số một đó là nhớ đếm cha. Chính điều này đòi hỏi nỗ lực. Mọi điều đều phụ thuộc vào điều này. Tuy nhiên, giờ đây, con cũng biết về cái cây. Không ai trên thế giới biết về những điều này. Con đưa ra thời gian và ngày cho tất cả các tùm giáo lối sống khác. Tất cả họ đều được bao gồm trong mỗi nửa chu kỳ. Nhưng có những người thuộc về trư đại mặt trời và trư đại mặt trăng. Không có nhiều thời kỳ cho họ, chỉ có hai thời kỳ. Trong trư đại mặt trời và trư đại mặt trăng có rất ít người. Không thể có 8,4 triệu kiếp. Con người mất hết toàn bộ sự hiểu biết. Đây là lý do vì sao người cha đến và giải thích. Người cha đứng sáng tạo, ngồi đây, và người trao cho con kí thức về người, về đứng sáng tạo, về lúc bắt đầu, giữa và kết thúc của sự sáng tạo. Người dân Barat không biết điều gì cả. Họ tiếp tục tôn thờ mọi người. Họ bắt đầu tôn thờ bất kỳ ai đến, người Hồi giáo, người Paxi, v.v. Bởi vì họ đã quên mất lối sống của chính mình và đứng sáng lật nền lối sống ấy. Tất cả những người khác thì biết về lối sống, đạo của mình. Tất cả họ đều biết khi nào thì đạo nào đó được thích lực. Thích lực bởi ai? Nhưng không ai biết lịch sử và điều lý về thời kỳ vang và thời kỳ bạn. Họ nhìn vào những hình ảnh và nghĩ. Kỳ lạ, hình dáng của Sipapa. Chỉ có người là người cha cao cuối nhất, vì thế có phải nhớ đến người. Người ta thờ Sri Krishna nhiều nhất bởi vì Cậu ấy ở bên cạnh đứng ấy. Họ cùng yêu Krishna và xem Krishna là Thư Bế của kinh dịch ta. Phải có ai đó nói ra kiến thức này, bởi vì chỉ sau đó con mới có thể nhận được Cụ Thư Bế của con. Chỉ người cha trao cho con kiến thức này. Không thể có bất kỳ ai ngoài người cha có thể thiết lực nền thế giới mới, tạo cảm hứng cho sự kết thúc thế giới cũ. Thậm chí người ta còn viết ra rằng sự thiết lực thông qua Brahma, sự nuôi dưỡng thông qua Vishnu và sự phá hủy thông qua Sankara. Điều đó liên quan đến thời gian này, nhưng họ không hiểu. Con biết rằng đó là thế giới vô thể, trong khi đây là thế giới dự hình. Thế giới là như nhau, vương quốc của Brahma và vương quốc của Ravana đều tồn tại ở đây. Toàn bộ những lời ca ngợi thì đều liên quan đến thời gian này. Tuy nhiên, vùng tình tế thì chỉ để trao linh ảnh. Linh hồn cư ngụ trong thế giới vô thể, rồi sau đó linh hồn đến đây để diễn phần vai của mình. Họ đã tạo ra những hình ảnh về. Người cha giải thích cho con cái gì có ở vùng tình tế. Con phải trở thành những thiết thần kia, cư dân của vùng tình tế. Thiết thần thì không có phương và thịt. Họ nói, Danici, Rishi thậm chí còn trao cả phương của mình. Nhưng không đề cập đến Sankara. Có những ngôi đền cho Brahma và Vishnu. Không có ngôi đền nào cho Sankara. Vì thế, người ta mới thể hiện Sankara mang đến sự hủy diệt. Tuy nhiên, không phải là Sankara thực hiện sự hủy diệt bằng cách mở mắt ra. Làm thế nào thánh thần có thể thực hiện hành động bạo lực được đấy? Họ không làm việc đó, và Sipapa cũng không trao lời chỉ dẫn điều thế. Mọi điều sẽ nằm ở người đã trao lời chỉ dẫn ấy. Người nói ra điều gì đó thì sẽ bị quy tội. Những người kia nói rằng Sipapa và Sankara là một, là như nhau. Giờ đây, người cha nói, Con hãy chỉ nhớ đến ta mà thôi. Hãy liên tục chỉ nhớ đến ta. Người không nói, hãy nhớ đến Sipapa và Sankara. Chỉ một đấng duy nhất được gọi là đấng thanh động. Thực tế, ngồi ở đây và giải thích ý nghĩa của mọi điều. Không ai biết về những điều này. Vì thế, con người trở nên hoang mang, lẫn lộn. Khi họ nhìn thấy những bức tranh này, chắc chắn họ phải được nói cho biết ý nghĩa của những bức tranh ấy. Cần có thời gian để cho họ hiểu. Chỉ một nắm nhỏ trong số hàng triệu triệu xuất hiện. Ta là gì? Ta nhìn thấy nào? Thì chỉ một nắm nhỏ trong số hàng triệu triệu. Nhận ra ta. Acha! Vì thế, những đứa con dấu yêu, ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được. Nỗi nhớ, niềm thương, và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, bạc đà đà, người cha linh hồn củi chào những đứa con linh hồn. Trọng tâm thực hành Ý thứ nhất, đừng làm phí thời gian của con để nghĩ về những chuyện khác. Duy trì niềm hơn hoang say xưa với bản thân. Nghĩ về bản thân và làm cho linh hồn con trở nên hoàn toàn, thành phít. Ý thứ hai, để thay đổi từ con người bình thường trở thành Narayan, con phải có sự tưởng nhớ đến một người cha vào những khoảnh khắc sau cùng của con. Dự lấy phương pháp cao nhất này ở trước mặt con và thực hiện nỗ lực này, tôi là linh hồn, tôi phải quên đi cơ thể này. Lời chúc phúc, mong con thoát khỏi việc bị thu hút hấp dẫn và thoát khỏi mọi gắn kết bằng cách duy trì nhận thức rằng đó là những món quà đặc biệt mà con nhận được từ đến ban tặng. Một số đứa con nói rằng chúng không gắn kết với ai, nhưng chúng rất thích một đức hạnh nào đó của ai đó, hoặc người ấy có nhiều đến đặc biệt trong việc làm phục vụ. Tuy nhiên, để cho những suy nghĩ của con liên tục bị lôi kéo về phía bất kỳ ai hoặc bất kỳ tài sản sở hữu nào, tôi nghĩ là bị thu hút hấp dẫn. Trong khi nhìn thấy điểm đặc biệt của người khác, đức hạnh và công việc phục vụ của họ, con đừng quên đến ban tặng. Những điều ấy chính là món quà đặc biệt từ đến ban tặng. Nhận thức này sẽ làm cho con thoát khỏi mọi gắn kết và mọi sự thu hút hấp dẫn. Con sẽ không bị ấn tượng bởi bất kỳ ai. Khẩu hiệu hãy trở thành nhân viên xã hội tâm linh, để rồi có chỉ đích đến cho những linh hồn lan thang và làm cho họ gặp được Thượng Đế. Ún Xa Tị

Listen Next

Other Creators